Chương trước
Chương sau
Trang Nại Nại ngồi ngay ngắn, đôi tay ôm Viên Viên bất giác siết chặt lại khiến cô bé không thoải mái lầm bầm, Trang Nại Nại mới hoàn hồn.

Cô lại nhìn về phía Bạch Tưởng, thấy cô ấy ngồi thẳng, nhìn viện trưởng Viện kiểm sát, dáng vẻ như gặp kẻ địch lớn, không hề dám khinh suất chút nào.

Thái độ này của cô ấy khiến Trang Nại Nại thở phào.

Tư Tĩnh Ngọc ngồi bên cạnh Trang Nại Nại, dù không khẩn trương như có nhưng cũng luôn theo dõi phía trên tòa, thấy thái độ của kiểm sát viên thì cau mày lại.

Sau đó, Tư Tĩnh Ngọc quay sang nói với Trang Nại Nại: “Chị có linh cảm chẳng lành...”

Lúc này, quan tòa lại hỏi kiểm sát viên: “Kiểm sát viên muốn nói gì sao?”

Toàn bộ phiên tòa trở nên yên tĩnh, ánh mắt của mọi người đổ dồn về phía kiểm sát viên.

Bạch Tưởng và Lâm Hi Nhi ngồi ngay ngắn. Trang Nại Nại và Tư Tĩnh Ngọc cũng ngừng nói chuyện. Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn về phía kiểm sát viên.

Kiểm sát viên đứng dậy, chào quan tòa rồi nhìn về phía Lâm Hi Nhi, “Tôi muốn hỏi bị cáo mấy câu”

Bạch Tưởng liền quay lại nhìn Lâm Hi Nhi, ra hiệu cho cô ấy yên tâm.

Có nhiều bạn bè ở đây, Lâm Hi Nhi hít sâu mấy hơi, cố bình tĩnh lại. Nghĩ đến những câu hỏi bẫy mà Bạch Tưởng từng nói với mình, cô đề cao cảnh giác rồi mới nhìn về phía kiểm sát viên.

Kiểm sát viên là một người đàn ông trẻ tuổi, nhưng ánh mắt kia đầy thông thái và giỏi giang. Lúc này, anh ta phấn khích nhìn Bạch Tưởng, biết nếu thắng vụ án này thì anh ta sẽ trở nên nổi tiếng. Nhưng dù thế anh ta vẫn giữ vẻ ngoài bình tĩnh, đè nén tâm trạng tung tăng như chim sẻ của mình, đứng trước mặt Lâm Hi Nhi.

“Bị cáo, xin hỏi quan hệ giữa cô và Trương Trác là gì?”

Lâm Hi Nhi cau mày, nghĩ đến lời Bạch Tưởng đã dặn: “Tôi không có quan hệ gì với anh ta cả. Nếu anh nhất định muốn một câu trả lời thì anh ta là ba của con gái tôi”

“Vậy tiếp theo đây, cô chỉ cần trả lời những câu hỏi của tôi là phải hoặc không thôi.”

Lâm Hi Nhi thầm nghĩ, quả nhiên là thế, bèn gật đầu.

“Cô và Trương Trác ly hôn là vì anh ta ngoại tình, đúng không?”

“Đúng”

“Lúc ly hôn, hai người rất bình tĩnh, không cãi nhau, đúng không?”

“Đúng”

“Nhưng dù thế, trong lòng cô vẫn oán giận anh ta đúng không?”

“... Đúng? Về câu hỏi này, Bạch Tưởng đã nói không được nói dối, vì không có cô gái nào là không giận chồng mình ngoại tình. Nếu cô nói dối thì sẽ tạo cho quan tòa ấn tượng rằng cô không thành thật.

Kiểm sát viên tiếp tục hỏi, tốc độ nói càng lúc càng nhanh, các câu hỏi dồn dập khiến người ta không kịp trả lời.

“Sau khi ly hôn, anh ta không có nhiều tài sản, nên cô cũng không được bồi thường gì cả đúng không?”

“Đúng”

“Cô oán hận anh ta, nhưng không muốn bị người ta nói là con đỉa bám dai nên tỏ ra thoải mái buông tay sao?” Lâm Hi Nhi cau mày, “Tôi không phải chỉ tỏ ra như thế, tôi...”

“Cô chỉ cần trả lời đúng, hoặc không thôi.”

Lâm Hi Nhi ngây người, “Đúng”

“Mỗi tháng, Trương Trác chỉ chịu trả cho con gái một nghìn đồng phí sinh hoạt đúng không?”

“Đúng”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.