“Một, khăng khăng phủ nhận rằng cô giết người. Nhưng cô cũng thấy đó, tình huống bây giờ rất bất lợi cho cô. Tôi đã đến hiện trường, cũng đã đi tìm hiểu cùng với trợ lý của mình. Lúc ấy
quả thật không có dấu vết người khác đi vào con hẻm đó. Tôi có thể nói với cô rằng chánh án đã bị kiểm sát viên thuyết phục rồi. Theo tôi thấy, khả năng có thua kiện lên đến 99%”
Lâm Hi Nhi lập tức bị dọa đến nỗi mặt trắng bệch, “Vậy con đường còn lại thì sao?”
“Cô có thể thừa nhận cổ giết người. Tôi sẽ cố hết sức biện hộ cho cô. Dù sao cô cũng có con, nạn nhân cũng đã từng phạm sai lầm, hơn nữa có rất nhiều người mắc chứng trầm cảm sau sinh. Với nỗ lực của tôi, tối đa cô sẽ chỉ bị phán mười năm tù giam”
Lâm Hi Nhi nghe thế thì ngày người, mù mịt nhìn Bạch Tưởng, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ, cứ như không tài nào hiểu được tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này.
“Nhưng mà... tôi đâu có giết người...”
Rõ ràng cố không giết người, sao lại phải ngồi tù mười năm?
Mười năm...
Con người có được mấy cái mười năm chứ?
Hơn nữa mười năm nay là thời điểm phát triển quan trọng của con gái có mà!
Con gái cô đã không có ba, chẳng nhẽ cũng không thể có mẹ sao?
Nghĩ thế, viền mắt Lâm Hi Nhi lại đỏ hoe. Cô ôm chặt đầu mình, “Tôi không giết người! Tôi không giết người...”
Mấy người đứng ngoài cửa nghe thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125467/chuong-1567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.