Tư Tĩnh Ngọc ngây ra, “Cái gì?”
“Viện kiểm sát phán đoán Lâm Hi Nhi là hung thủ giết người căn cứ vào việc ở hiện trường không có kẻ tình nghi thứ hai. Nhưng hôm qua, lúc anh hỏi thăm rồi biết được lúc đó cũng có một đứa trẻ đi qua con hẻm đó. Nhưng trong con hẻm đó lại không có dấu vết của đứa bé đó! Như thế là thế nào?”
Tự Tĩnh Ngọc đứng bật dậy: “Anh nói gì? Anh có ý gì?”
Thật ra cô đã hiểu ý Thi Cẩm Ngôn, chỉ là không tài nào lý giải nổi thôi.
“Ỷ anh là lúc xảy ra vụ án đã có một đứa trẻ đi qua con hẻm đó. Chẳng qua lúc đó Trương Trác đã chết rồi nên đứa trẻ đó không chú ý đến người kia. Nhưng lúc đó đứa trẻ kia đã chơi trong con hẻm một lúc, chắc chắn phải để lại dấu vết mới đúng?
Tư Tĩnh Ngọc chỉ cảm thấy lưng mình lạnh toát: “Ỷ anh là...”
“Anh nghi ngờ có người đã xóa hết dấu vết của tất cả mọi người, chỉ để ép Lâm Hi Nhi nhận tội danh này!”
Xóa hết dấu vết của tất cả mọi người...
Xóa hết dấu vết của tất cả mọi người!
Tư Tĩnh Ngọc đứng bật dậy, nhìn Thị Cẩm Ngôn với vẻ khó tin, “Nhưng ai mà tài giỏi như thế, có thể xóa hết dấu vết của tất cả mọi người?”
Ai?
Người này... là ai?
Thi Cẩm Ngôn lại im lặng.
Tư Tĩnh Ngọc cắn môi, một lúc sau mới nói: “Chúng ta đi tìm Diệu Đằng”
Ở một nơi khác, Tô Ngạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125461/chuong-1573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.