Nói xong, nước mắt cô tuôn rơi lã chã.
Cô vẫn không thể bỏ mặc anh ta trong bóng tối vô tận này được.
Cô không phải thánh mẫu, cũng từng không từ thủ đoạn để vươn lên trong giới thương nhân, nhưng cô tin thế giới này vẫn có công bằng.
Trong suy nghĩ của cô, Diêu Đằng là người khiến cô kính nể.
Tư Tĩnh Ngọc khóc không kìm chế nổi, đứng đó nức nở: “Diều Đằng, anh nói cho em biết đi, rốt cuộc là tại sao? Em tin anh có lý do riêng. Diều Đằng...”
Diều Đằng ngồi trên ghế giờ cũng đã hoàn toàn khiếp sợ.
Anh ta nhìn Tư Tĩnh Ngọc chằm chằm. Lúc bị cố chỉ trích, anh ta cảm thấy mình đã bị vứt bỏ rồi. Cô biết những chuyện đó, chỉ e bọn họ không bao giờ có thể là bạn được nữa. Cô mắng anh ta, hận anh ta, từ giờ sẽ không bao giờ liên lạc với anh ta nữa...
Nhưng anh ta không thể ngờ rằng Tư Tĩnh Ngọc lại đột nhiên nói như thế.
Diều Đằng như bị điểm huyệt, không tài nào nhúc nhích nổi. Tiếng thút thít của cô như dao găm đâm vào lòng anh.
Sau khi biết sự thật, cô lại dám chắc rằng anh ta bị uy hiếp, thậm chí còn muốn anh ta nói thật, để giúp anh ta thoát khỏi bể khổ này...
Lòng Diệu Đằng chợt tràn ngập cảm giác ấm áp, khiến anh ta phải cúi đầu.
Tiếng khóc trong phòng to dần, khiến anh ta đau đớn...
Cổ họng Diệu Đằng căng cứng, cố gắng không để ý đến tiếng khóc kia, chỉ nói: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125455/chuong-1579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.