“Nói cái gì?” Báo kích động giơ súng lên: “Nói gì cũng vô dụng! Người tao yêu đã chết! Mày giết cô ấy! Tao phải trả thù, phải trả thù cho cô ấy!”
Báo nói đến đây thì cả người đã rơi vào trạng thái điên cuồng, trên trán gã có một vết thương, mặt cũng bị mảnh thủy tinh của rách vài vết, khuôn mặt đầm đìa máu me trông giống như ác quỷ.
Diều Đằng vẫn bình tĩnh nhìn, sau đó chỉ về phía Thị Cẩm Ngôn đang chĩa thẳng súng về phía Báo: “Anh bình tĩnh lại đi, súng không có mắt đầu, thấy không? Đó là đồng sự của tôi, một tay súng thiện xạ! Anh cảm thấy anh nổ súng nhanh hơn hay là anh ta nhanh hơn?”
Vừa dứt lời, Báo cũng cảm thấy hơi hoảng, súng trong tay gã nhắm thẳng về hướng Thi Cẩm Ngôn: “Đừng tới đây, đừng tới đây!”
Nhưng nghĩ đến những gì vừa nghe, Báo vội vàng quay đầu lại, họng súng nhắm thẳng vào Diêu Đằng rồi hô: “Bỏ súng xuống, không tao giết nó!”
Thi Cẩm Ngôn híp mắt lại rồi liếc mắt với Diều Đằng, hùa theo: “Bỏ súng xuống thì mày còn đường sống, bằng không mày toi rồi!”
Báo điên lên: “Nó giết người tạo yêu! Tao phải trả thù cho cô ấy!”
Thi Cẩm Ngôn cười khẩy: “Thường Hinh Dư cố ý giết Trương Trác, lại còn vu oan cho người khác, chúng tôi đang thi hành công vụ”
Anh nói đến đây thì để ý thấy Diêu Đằng chậm rãi tiếp cận Báo hơn một chút.
Thị Cẩm Ngôn thu mắt, cẩn thận nhìn Báo.
Báo nghe vậy giận điên: “Thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125429/chuong-1593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.