Mẹ Bạch là một người không quyết đoán, góa chồng từ trẻ, vì cho Bạch Nguyệt đi học, bà ta mượn không ít tiền. Mấy năm nay, bà ta lo trả nợ nên không có tiền tiết kiệm.
Một già một trẻ thêm một đứa bé không có tiền thì phải sống làm sao?
Bạch Nguyệt hừ lạnh, “Mẹ, đập nồi dìm thuyền. Mẹ biết nhà họ Thi có bao nhiêu tiền không? Chúng ta không cần nhiều, ít nhất cũng được mấy triệu”
Nếu là trước đây, cô ta sẽ không thỏa mãn với mấy triệu.
Cô ta muốn toàn bộ nhà họ Thi!
Còn bây giờ...
Những lời mẹ Bạch nói khiến Bạch Nguyệt cảm thấy không yên lòng, nên mới hạ thấp tiêu chuẩn xuống. Trong thái độ của nhà họ Tư, hình như Tư Tĩnh Ngọc và Đinh Mộng Á không để bụng cô ta và đứa bé này?
Có điều, nghĩ cũng phải... có ai lại quan tâm tới một đứa bại não chứ?
Một đứa bé bị hội chứng Down, sống nhiều lắm là vài chục năm. Đứa con trai này của cô ta không có khả năng gây ra bất cứ uy hiếp gì với bọn họ!
Nghĩ tới đây, Bạch Nguyệt không nhịn được nhìn về phía đứa bé trong tã.
Con của người khác đã sớm mở mắt rồi, nhưng con của cô ta từ khi sinh ra đến giờ chỉ mở mắt có một vài lần.
Nó chưa từng khóc, bởi vì nó là một đứa ngốc!
Bạch Nguyệt cảm thấy căm hận tột độ.
Vì sao cô ta lại sinh ra một đứa ngốc?
Vì sao cô ta lại phải gánh chịu những khổ sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125387/chuong-1614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.