Khuôn mặt Tư Tĩnh Ngọc lập tức trắng như tờ giấy, nhìn chằm chằm vào thứ trong hộp, vô cùng hoảng sợ. Trong hộp là mấy món đồ chơi cũ, chỉ có vài món lẻ tẻ, còn có mấy cái bọc lông. Nhưng điều khiến Tư Tĩnh Ngọc hoảng sợ chính là mắt, mũi và miệng mấy món đồ chơi này đều có máu!
Không phải máu thật, mà là thuốc đó bôi lên. Nhìn lần đầu sẽ giật mình hoảng sợ vô cùng.
Cô hỏi người giúp việc, “Ai đưa thứ này đến?”
“Nhân viên chuyển phát bưu kiện ạ!”
Tư Tĩnh Ngọc cầm điện thoại, gọi cho bảo vệ trước cổng, “Đúng, thấy nhân viên chuyển phát bưu kiện thì chặn đường giúp tôi”
Nhưng bảo vệ lại nói: “Cô Tư, xin lỗi cô, cậu ta vừa lên xe bus đi rồi.”
Tư Tĩnh Ngọc cau mày: “Nhân viên bưu kiện kia là người bình thường vẫn đưa hả?”
“Vâng ạ.”
Tư Tĩnh Ngọc cúp điện thoại, kiểm tra trên túi, thấy chữ viết ở hàng địa chỉ rất quen.
Vì đã học chung với Bạch Nguyệt nên dĩ nhiên Tư Tĩnh Ngọc nhận ra nét chữ của cô ta, bèn gọi cho cô ta: “Cô có ý gì?”
Giọng Bạch Nguyệt hơi quái lạ, “Đâu có gì? Chỉ là vài món đồ chơi cũ thôi mà, cô có sợ đến sảy thai không?”
Sợ đến sảy thai?
Tư Tĩnh Ngọc cười nhạt, “Xin lỗi, khiến cô phải thất vọng rồi”
Bạch Nguyệt ác độc nói: “Tư Tĩnh Ngọc, cô đừng có đắc chí! Tôi cho cổ hay, đây là lời nguyền của tôi dành cho cô! Chắc chắn con cô sẽ không được khỏe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125373/chuong-1621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.