(1)
Tư Tĩnh Ngọc vừa dứt lời thì cũng đúng lúc Thi Cẩm Ngôn đẩy cửa đi vào.
Thi Cẩm Ngôn vừa ra ngoài mua cơm, nghe thấy Tư Tĩnh Ngọc nói chỉ lạnh lùng nhìn về phía tivi, sau đó liếc mắt nhìn Tư Chính Đình.
Hai người đàn ông, một ánh mắt là đủ hiểu cần phải làm cái gì.
Tư Chính Đình nói: “Chị nghĩ nhiều rồi”
Thi Cẩm Ngôn đặt cặp lồng xuống trước mặt Tư Tĩnh Ngọc: “Đồ ăn trong thời gian ở cữ phải thanh đạm, dù không ngon lắm nhưng tốt cho sức khỏe của em, đừng chê nhé”
Tư Tĩnh Ngọc hơi đỏ mặt liếc Tư Chính Đình một cái, sau đó hung hăng trợn mắt với Thi Cẩm Ngôn, trước mặt em trai mà anh dùng giọng điệu như dỗ trẻ con thế này khiến cô thấy hơi xấu hổ.
Tư Chính Đình đứng lên: “Em về xem Nại Nại thế nào, tâm trạng cô ấy không ổn lắm”
Thi Cẩm Ngôn cũng đứng lên.
Tư Tĩnh Ngọc uống một ngụm canh, nhìn hai người đàn ông mà giật giật khóe môi.
Hai người này có chuyện gì giấu cố đây mà, sao mà cô không biết chứ? Chỉ là cô cũng biết họ làm vậy là để tốt cho cô thôi.
Rời khỏi phòng bệnh một đoạn, Tư Chính Đình và Thi Cẩm Ngôn mới dừng lại.
Tư Chính Đình quay đầu nhìn Thị Cẩm Ngôn.
Thi Cẩm Ngôn nói: “Không ngờ cái cấu tai họa lưu ngàn năm lại chính xác như vậy, như thế rồi mà cô ta vẫn sống được”
Tư Chính Đình gật đầu: “Nhưng cô ta tàn phế rồi, nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125325/chuong-1643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.