“Chuyện là... thật ra, trước đây lúc Bạch Nguyệt nằm viện có gọi mẹ của con tới để bà ấy chăm sóc cô ta, nói trong bụng của cô ta có con của Cẩm Ngôn, khi đó ba mẹ không biết lại lịch của đứa bé kia nhưng mẹ con vẫn không đồng ý, bà ấy nói chỉ có đứa bé do con sinh ra mới là người nhà họ Thi, còn người khác bà ấy không chấp nhận”
Tư Tĩnh Ngọc ngẩng đầu.
Ba Thị xua tay: “Ba không nói để con tha thứ cho mẹ con, ba chỉ muốn nói cho con biết là mẹ con sẽ không làm chuyện hồ đồ nữa đâu, bà ấy tỉnh táo rồi!”
Tư Tĩnh Ngọc có chút xót xa trong lòng.
Nói cho cùng thì ba mẹ Thi cũng là ba mẹ chồng của cô, cả đời này cô không tha thứ cho Bạch Nguyệt nhưng với hai người họ...
Tư Tĩnh Ngọc nhìn ba Thi: “Con biết rồi, ba, con tha thứ cho mẹ”
Cô cười với ba Thi một nụ cười thật tươi, không có chút giả tạo nào.
Ba Thi nhìn con dâu rồi thẩm cảm thán trong lòng, không biết nhà bọn họ đã tích đức mấy đời mới có được một người con dâu như vậy. Người khác mà bị mẹ chồng đối xử như vậy thì e rằng cả đời này đều sẽ trợn mắt làm ngơ, nhưng Tư Tĩnh Ngọc lại chọn tha thứ cho mẹ Thi.
Ba Thi không khỏi cảm động, ông định nói điều gì đó nhưng có người ở bên cạnh kêu lên: “Tĩnh Ngọc! Nhanh nhanh chuẩn bị đi, hôn lễ sắp bắt đầu rồi!”
Ba Thi vội vàng xua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-nguoi-thua-ke-xin-chao-nguoi-thua-ke/3125316/chuong-1649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.