Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hoắc Cảnh Thành khó chịu ôm chặt cô hơn
Cô đột nhiên không kiềm chế nổi, khóc ra thành tiếng.
Tay của anh, trượt từ trên bờ vai run rẩy của cô, đi thẳng xuống, đầu ngón tay, chạm vào mu bàn tay của cô, cuối cùng, chạm vào trên đầu ngón tay mềm mại của cô.
Cảnh Phạm chợt cảm thấy sự lạnh lẽo trên ngón áp út của mình.
Có cái gì đó lồng vào ngón tay của cô.
Cô cúi đầu nhìn, một chiếc nhẫn lấp lánh, vừa được đeo vào trên ngón tay của cô.
Tay của anh, đang phát run.
Đầu ngón tay của anh, rất lạnh.
Lệ trong mắt Cảnh Phạm càng chảy càng nhiều. Cô nghe thấy anh nói: “Có phải bây giờ anh cầu hôn với em, là quá ích kỷ hay không?”
Giọng nói của anh, hòa vào tiếng gió biển, như có chút vỡ òa.
Cảnh Phạm lắc đầu thật mạnh, trái tim trong lồng ngực kích động không yên.
Anh nâng khuôn mặt của cô lên, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi run rẩy của cô.
Nhưng mà… tay anh… dần trở nên vô lực.
Môi của anh… cũng càng ngày càng tái nhợt.
“Đừng khóc, anh không muốn nhìn thấy em khóc! Anh cũng không muốn chọc em khóc!” giọng nói của anh, cũng càng ngày càng yếu ớt, yếu ớt đến mức dường như một giây kế tiếp sẽ biến mất vậy: “Phạm Phạm, gả cho anh nhé…”
Chữ cuối cùng vừa phát ra, tay của anh, từ từ trượt khỏi mặt cô.
Dường như chiếc nhẫn trên ngón áp út kia, có thể cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233162/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.