Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Mẹ đã cự tuyệt chú ấy rồi. “ Cảnh Phạm thản nhiên nói.
Tiểu Chanh tử làm ra vẻ như rất thất vọng, bé “À” một tiếng kéo dài.
Cảnh Phạm nắn nắn khuôn mặt nhỏ của bé: “Bây giờ con mới có bao nhiêu tuổi, sao đã nghĩ muốn gả mẹ ra ngoài rồi, chẳng lẽ con cảm thấy mẹ phiền?”
Tiểu Chanh mở hai mắt thật to, nhìn cô: “Con chỉ không muốn nhìn thấy mẹ khổ cực như vậy.”
Cảnh Phạm cảm thấy vừa ấm áp lại vừa ngọt ngào ở trong lòng.
Nhưng mà, khổ sở, lại không biết nhô ra từ cái góc nào.
Cô hôn lên mi tâm của con: “Mẹ không khổ cực.”
“Mẹ đáp ứng cơn, một ngày nào đó, nếu mẹ gặp được người thích hợp, mẹ sẽ không cự tuyệt người đó. Sẽ thử ở cùng với người đó, được không?”
Bé gật đầu: “Vậy cũng được “
Cảnh Phạm nghĩ, có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, mình sẽ thật sự kết hôn.
Cô không có yêu cầu gì nhiều với đối phương, chỉ cần đối phương là một người thực tế, có thể khiến cô cảm thấy an tâm.
Chỉ như vậy là được.
Nhưng người kia, vĩnh viễn không thể nào là Cảnh Uyên.
Cô đã thiếu Cảnh Uyên quá nhiều. Nếu như không có một trái tim hoàn chỉnh, thì ngay cả chút hy vọng cô cũng sẽ không cho anh.
Nhưng dường như Cảnh Uyên cũng không còn nghĩ đến chuyện này nữa. Ít nhất, trong một năm qua, anh chưa bao giờ đề cập tới chuyện này.
Dường như anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233116/chuong-369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.