Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Nhưng mà nhìn một cái trước bàn đọc sách không có ai. Anh không có ở đây sao?
“Cảnh Thành, anh ở đâu?” Cảnh Phạm thử dò xét, kêu một tiếng nhưng vẫn không có ai trả lời cô.
Cô bị ý tưởng ‘Đột tử’ hù sợ, không dám thờ ơ, rời khỏi phòng làm việc đi tìm ở những căn phòng khác.
Biệt thự rất lớn, cô phải tìm từng phòng. Trong phòng không có, cô lại chạy ra ngoài sân. Nhưng vẫn không có, chỗ nào cũng không có.
Nếu như anh còn tỉnh, còn đang ở trong biệt thự thì anh đã sớm nghe được giọng nói của cô rồi.
“Cảnh Thành, anh rốt cuộc có ở đó hay không?” Cảnh Phạm cực kỳ lo lắng, sắc mặt càng tái nhợt.
Cô sợ.
Sợ anh ngất xỉu ở đâu đó mà cô không biết, bỏ lỡ thời gian để cứu anh.
Vậy thì cô có chết mười ngàn lần thì cũng không tha thứ được cho bản thân.
Nghĩ đến những điều này, hốc mắt cô ửng đỏ: “Hoắc Cảnh Thành, anh ra đi, đừng dọa em nữa!”
“Em ồn quá!” Chợt một giọng nói vang lên trong biệt thự.
Người đàn ông đứng trên lầu, tay cầm tài liệu cúi đầu nhìn cô.
Ánh mắt anh tối tăm, chân mày nhíu chặt.
Cảnh Phạm nhìn anh, trái tim cũng thả lỏng.
Anh không sao cả, vẫn bình an vô sự đứng ở trước mặt cô.
Đột nhiên Cảnh Phạm dâng một nỗi oán giận. người đàn ông này, rõ ràng ở trong phòng làm việc, nghe thấy rành rành giọng nói đầy sợ hãi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233095/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.