Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô ngủ rồi sao? Cô lại ngủ sớm như vậy sao? Chưa đến 9 giờ mà.
Hoắc Cảnh Thành ở ngoài suy nghĩ, ngồi ngẩn chừng hai phút mới nhập mật mã đi vào.
Trong phòng tối om. Anh mở đèn, theo bản năng nhìn sang vị trí ghế salon kia.
Trước kia, cô vẫn ngủ ở chỗ này. Nhưng trên salon không có ai cả.
Nhưng nhất định cô không lừa gạt anh. Cả nhà cực kỳ rực rỡ, không có chút bụi bặm nào, nhìn cũng biết được là mới được quét dọn.
Hoắc Cảnh Thành sải bước đi lên lầu. Từ phòng ngủ chính, rồi sang phòng ngủ.
Không có! Không có ai cả.
Cõi lòng hi vọng bây giờ lại ngập tràn mất mát. Trong đầu, trống rỗng, loại cảm giác này cực kỳ tệ.
Anh cầm điện thoại, nhập một dãy số.
Điện thoại chỉ một lúc đã được kết nối.
“A lô!” Giọng nói của Cảnh Phạm vang lên từ đầu dây bên kia.
Nghe được giọng nói của cô, trong lòng Hoắc Cảnh Thành bình ổn hơn một chút, dừng lại một lúc mới hỏi: “Em đang ở đâu?”
“Em đang trên đường về!”
“Về đâu?”
“Nhà em!”
“Xuống xe!” Hoắc Cảnh Thành lại ra cửa.
“A?” Cảnh Phạm có chút nghi ngờ.
“Bây giờ xuống xe!” Hoắc Cảnh Thành dừng một chút rồi nói: “Nói cho anh biết địa chỉ, bây giờ anh đi đón em!”
Cảnh Phạm hiểu ý của anh, vẻ ngượng ngùng bị quét sạch.
“Được, anh chờ một chút!” Cảnh Phạm nói với tài xế: “Bác tài à, làm phiền bác cho tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233092/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.