Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Cũng được”
“Chờ anh một chút, anh đi lấy tài liệu” Cảnh Uyên đi vào lấy tài liệu rồi nhanh chóng đi ra.
Cảnh Phạm đã sớm không chờ được, lên xe anh ngồi xuống ghế sau.
Cảnh Uyên đứng phía xa nhìn cô, đôi mắt thâm thúy lại phức tạp, chứa đựng tình cảm nồng nàn.
Cuối cùng những tâm tình này lại bị anh thu lại, đổi lại là anh trai ôn nhu như thường ngày.
Xe chạy được nửa tiếng thì đến nơi.
Cảnh Phạm chưa bao giờ thấy nửa tiếng lại dài như vậy.
Cổ cô đã muốn kéo dài ra rồi.
“Được rồi, đến nơi rồi” Cảnh Uyên dừng xe hẳn.
Cô dường như muốn ngay lập tức nhảy xuống xe.
Cảnh Uyên cởi dây an toàn, xuống xe theo, vừa cười nói: “Người cũng sẽ không chạy đi đâu, em từ từ thôi”
Anh nói xong lấy đồ cô mang theo từ sau ghế.
Hai tay Cảnh Phạm ôm lấy đồ để đầy trong lòng.
“Đi thôi” Cảnh Uyên phất tay tạm biệt cô.
Cô không có tay phất lại, chỉ cười nói: “Em đi đây”
Cô quay người
Nhìn bóng lưng kia, Cảnh Uyên chỉ cảm thấy đáy lòng dâng lên một cỗ khó diễn tả bằng lời.
Cô gái của anh, cuối cùng lại muốn chạy đến bên người đàn ông kia.
“Phạm Phạm” Anh nhịn không được, xúc động kêu một tiếng.
Cảnh Phạm xoay người lại: “Sao vậy?”
“Lần sau ra đường đừng có mặc ít như vậy” Cảnh Uyên thở dài, gỡ khăn quàng trên cổ xuống đeo lên cổ cô: “Bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233082/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.