Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ăn xong thức ăn ngoài, Cảnh Phạm cảm thấy vô cùng mệt mỏi, nằm trên ghế sa lông ngủ.
Hoắc Cảnh Thành vừa xem văn kiện, vừa nói chuyện với cô: “Diễn viên bọn em, không phải đều phải duy trì vóc dáng sao? Vừa ăn xong liền ngủ, em không sợ mập sao?”
“Không sao hết, lên cân lại giảm thôi.” - Cảnh Phạm lười biếng đáp: “Hơn nữa, thể chất em thiên về gầy, mập lên thì khó mà sụt cân lại rất dễ dàng.”
Hoắc Cảnh Thành giương mắt liếc cô một cái, vỗ vỗ chân mình: “Đến đây ngủ.”
Cảnh Phạm ngẩng đầu lên, liếc trả anh một cái. Suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn gối lên đùi anh nằm.
Hoắc Cảnh Thành một tay lật văn kiện, một tay kéo thảm lên đắp cho cô rồi nắm tay cô thật chặt. Cảnh Phạm không giãy dụa, mặc anh nắm tay mình.
Rõ ràng rất mệt thế nhưng làm sao cũng không ngủ được.
Giống như ngủ nhiều thêm một giây cũng là đang lãng phí một giây được ở bên nhau.
Cảnh Phạm cảm giác bản thân có chút buồn cười. Cô tựa như một người sắp chết đang chờ đợi phán quyết cuối cùng, mỗi một giây sống sót đều trở nên cực kỳ quý giá.
“Ngày mai anh phải đi công tác.” - Anh đột nhiên mở miệng.
“Ừ.” - Cô nhàn nhạt đáp.
“Không hỏi lúc nào anh về sao?” - Anh cúi đầu, nhìn cô đang nằm trên đùi anh.
Cô mở mắt ra, ngoan ngoãn hỏi: “Vậy lúc nào thì trở về?”
Anh xem như hài lòng một chút: “Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233066/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.