Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Sau khi ra khỏi bệnh viện, Hoắc Cảnh Thành cẩn thận đưa Cảnh Phạm ngồi vào trong xe, rồi anh lại xoay người đi đến tiệm thuốc ven đường. Trước khi đi, nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, anh còn dặn dò cô theo bản năng: “Ngồi yên ở đây, đừng xuống xe, bên ngoài lạnh lắm.”
Cảnh Phạm cảm thấy ấm áp trong lòng, cô gật đầu: “Được.”
Anh xoay người, đi vào tiệm thuốc.
Nhìn bóng lưng cao lớn kia, Cảnh Phạm hơi thất thần.
Đến khi người đàn ông này ra khỏi tiệm thuốc, trong tay cô nhiều thêm một ly nước ấm, cô mới hoàn hồn lại.
Hoắc Cảnh Thành nhìn cô: “Thừa dịp nước còn ấm, em uống thuốc đi.”
Anh đưa tay vòng qua cô, lấy thuốc cho cô.
Cảnh Phạm giật mình nhìn anh, đáy mắt có mấy phần rung động không giấu được. Cô chỉ cảm thấy ly nước trong tay mình, rất ấm áp dễ chịu, nhiệt độ kia, dần truyền hơi ấm từ lòng bàn tay, len lỏi vào trong tận đáy lòng cô.
Ngay cả hốc mắt cũng dần nóng lên.
Hoắc Cảnh Thành vừa nâng tầm mắt lên, đã chạm vào vành mắt đỏ hồng của cô, anh lo lắng cau mày: “Có phải lại không thoải mái hay không? Còn muốn ói sao?”
“Không, không phải.” Cảnh Phạm khịt khịt lỗ mũi, cô hơi cụp mi mắt xuống: “Tôi muốn uống thuốc.”
Cô ngửa đầu lên, nuốt viên thuốc vào.
Chờ đến khi cô uống xong, Hoắc Cảnh Thành mới lên xe.
Trong xe hơi lạnh. Năm đầu ngón tay của cô đã hồng hồng vì lạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233039/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.