Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hoắc Tranh bị hôn có chút thở không thông thuận.
Anh quá bá đạo.
Cái loại bá đạo đó, lại cực kỳ cực đoan.
Anh như hận không thể hút linh hồn của cô ra khỏi vỏ vậy.
Hoắc Tranh đè tay lên bả vai của anh, đẩy anh ra.
Nhưng mà, sức lực của cô sao có thể so với người đàn ông ngang ngược trước mặt này.
Cô càng khước từ, anh càng thô bạo.
Anh ôm lấy cô, nâng thân thể của cô cao lên, buộc cô phải dạng hai chân ra quấn lấy ngang hông của anh.
Nụ hôn nóng bỏng, lại chưa từng buông lỏng, lần nữa ép sát vào cô.
Không biết đã bao lâu rồi cô không tiếp xúc thân mật với người đàn ông này như vậy?
Quá lâu... Quá lâu rồi...
Lâu đến nỗi, cô còn cho rằng mình đã sớm quên mất hơi thở của người đàn ông này.
Bây giờ, răng môi của cả hai dây dưa lẫn nhau, cô mới biết, thì ra, nhiều năm như vậy, thật ra thì chưa phút giây nào cô từng quên...
Chẳng qua là, bọn họ cũng đã thay đổi.
Nụ hôn nóng bỏng của hai người, đã từng, mang đến bao đam mê say đắm, như muốn cho mình và đối phương hòa làm một thể.
Nhưng mà, nụ hôn lúc này của hai người, mang theo giận hờn, xen lẫn oán hận, lại đầy không cam lòng. Thậm chí, còn như đang trả thù và trút bỏ.
Trút bỏ cái gì?
Hoắc Tranh không biết người đàn ông này sẽ trút bỏ cái gì ở giữa môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3233016/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.