Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cảnh Phạm hơi không hiểu gì nhìn anh: “Sao vậy?”
“Như vậy tốt hơn!” giọng nói của Hoắc Cảnh Thành càng lúc càng khàn.
Như vậy thì cả hai sẽ chung một chỗ mà không có chút ngăn trở nào, cảm giác cũng càng thân mật hơn so với bất cứ lúc nào.
Cả hai… giống như hai linh hồn thống khổ giãy giụa, được dựa gần vào nhau...
Dường như chỉ như như vậy mới có thể chạm đến linh hồn của nhau, an ủi lẫn nhau.
Cảnh Phạm chìm sâu trong cơn sóng tình này.
Nhưng mà, dần dần, cô phát hiện ra anh hơi kỳ lạ.
Nụ hôn này, lần yêu này, ngậm đầy tình cảm quyến luyến, mà lại vừa như mang theo một loại thống khổ mê mang.
Anh sao vậy?
Cảnh Phạm rất muốn hỏi anh.
Nhưng mà, anh không cho cô bất kỳ cơ hội mở miệng nào.
——————
Không biết qua bao lâu, cơn sóng tình này mới lắng xuống.
Cảnh Phạm nằm sấp ở trên giường, được anh ôm chặt ở trong ngực, mồ hôi của cả hai toát ra đầm đìa, anh cũng không buông tay.
Hai người chỉ im lặng như vậy, không ai mở miệng trước. Trong không gian chật hẹp này, dường như chỉ có hô hấp của hai người quấn quýt lấy nhau.
“Anh sao vậy?” Rốt cuộc, Cảnh Phạm cũng mở miệng. Cô dời mặt khỏi gối, quay mặt lại nhìn anh: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Hoắc Cảnh Thành nhìn chằm chằm vào cô.
Trên khuôn mặt trắng nõn của cô còn nhuộm một áng mây hồng động lòng người. Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232993/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.