Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Sức khỏe của anh có thể…” Lục Kiến Minh lầm bầm: “Cảnh tiểu thư mà biết anh tự hành hạ mình như thế sẽ lại đau lòng hơn rồi.”
Cô ấy sẽ đau lòng sao?
Một cuộc gọi an ủi cũng không có, đau lòng cái gì?
Sắc mặt Hoắc Cảnh Thành càng thêm khó coi. Ngày mai trở về, anh muốn nhìn xem cô rốt cuộc đang bận cái gì đến nỗi một cú điện thoại cũng không gọi được.
————
Ở nơi khác.
Từ sau khi Hoắc Tranh cùng Quản Huyền Minh tách ra, hai người không cùng xuất hiện nữa.
Thế nhưng, chuyện làm ăn lại không thể bỏ xuống.
Hoắc Tranh từ trong điện thoại di động tìm ra số điện thoại của Quản Huyền Minh. Ngày đó ở trên máy bay, anh đã gọi cho cô. Dãy số này, cô vẫn còn lưu trong điện thoại.
Nhấn số, bấm nút gọi.
Điện thoại bên kia ‘tút tút ——’ liên hồi khiến cô chợt cảm thấy vô cùng sốt sắng.
Thât buồn cười.
Loại tâm tình sốt sắng này chủ xuất hiện trong lần đầu tiên cô gặp mặt khách hàng.
“Xin chào.” Đợi một lúc, giọng Quản Huyền Minh vang lên. Giọng nói lạnh lùng: “Có việc?”
Giọng nói của anh vẫn lãnh đạm như xưa.
Hoắc Tranh tận lực lờ đi, hạ giọng mở miệng: “Quản tổng, chuyện lần trước vô cùng xin lỗi anh.”
“Xin lỗi cái gì?” Anh hỏi.
Hoắc Tranh bị hỏi lập tức cứng họng. Cô xin lỗi cái gì đây? Xin lỗi vì cô đã đánh giá cao mị lực của chính mình, hiểu lầm anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232981/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.