Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Dục vọng vừa mới được đè xuống lại bùng lên trong đống tro tàn, anh dời mắt đi, đem tăng nhiệt độ trong phòng làm việc, rồi lại mở tủ lấy chăn đắp lên người cô.
Cảnh Phạm hơi tỉnh lại, cô lười biếng ngẩng đầu lên nhìn anh, ánh mắt dịu dàng mà lại quyến rũ.
“Anh ăn cơm tối chưa?”
Hoắc Cảnh Thành lắc đầu: “Còn chưa ăn.”
Cô nửa ngồi dậy từ trên ghế salon, ôm chăn: “Vậy để tôi gọi đồ ăn bên ngoài, đã muộn rồi, ăn qua loa thôi vậy.”
“Ừ.” Anh dời văn kiện từ trên bàn làm việc đến trên bàn trà nhỏ, dán người ngồi xuống bên cạnh cô. Ngay cả chính anh cũng không biết, bắt đầu từ khi nào anh đã thích bên cạnh mình có cô.
Hoặc là, anh đã quen với việc có cô ở bên cạnh mình.
Nhưng mà, chỉ mới thân mật với cô mấy ngày ngắn ngủi mà thôi. Thói quen này đã tới quá nhanh.
Cảnh Phạm mơ mơ màng màng lấy điện thoại di động của mình, cô ấn ấn điện thoại di động nhưng màn hình vẫn đen thui.
Cô lầm bầm: “Hết pin rồi, cho tôi mượn điện thoại di động của anh.”
Hoắc Cảnh Thành đưa điện thoại di động cho cô.
“Anh đã tải app gọi đồ ăn bên ngoài chưa?”
“Chưa.”
“Vậy để tôi tải cho anh!”
“ Ừ.” Anh xem văn kiện, thuận miệng đáp lời.
Cảnh Phạm mở màn hình điện thoại di động của anh lên, vừa muốn mở app store ra, đã thấy một phần mềm xem truyền hình trực tiếp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232976/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.