Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Chị Tranh!” Lạc Cần thấy cô xuất thần, cô ấy lại gọi tên cô.
Hoắc Tranh hoàn hồn: “Mặc kệ anh ta có tâm tư gì, đi thì sẽ biết. Đã định địa điểm, thời gian, chưa?”
“Đối phương đã định rồi. 8 giờ tối nay, ở Thiên Nhất Các.”
“Tôi biết rồi.”
Hoắc Tranh vẫy tay bảo Lạc Cần đi ra ngoài, rồi cô lại nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ. Còn mấy giờ nữa mới đến 8 giờ, thế nhưng trái tim của cô đã bắt đầu không bình tĩnh rồi.
Có chút buồn cười.
Tâm trạng của cô như chuẩn bị bước vào phòng thi khi còn bé vậy. Nhưng đối mặt với anh lần nữa, quả thật còn bồn chồn hơn so với thi cử.
Vất vả lắm mới chịu đựng đến 7 giờ, cô từ từ lái xe đến Thiên Nhất Các. Đường hơi tác, lúc đến nơi thì vừa vặn 7h50’. Không sớm cũng không muộn, vừa vặn.
Thiên Nhất Các là hội sở nổi tiếng ở Bắc Thành, nơi này là nơi yên tĩnh hiếm hoi ở giữa thành phố náo nhiệt, đứng xa xa nhìn không bắt mắt, đến gần mới cảm thấy hết sự cuốn hút của nó.
Không phải ai cũng có thể vào chỗ này được. Ngoài thẻ hội viên, còn cần phải có mặt mũi.
Bởi vì một số chuyện trên phương diện kinh doanh, Hoắc Tranh đã đến nơi này mấy lần, vì vậy cô đi vào đây không chút áp lực nào.
Bên trong không quá náo nhiệt, chỉ thỉnh thoảng có người phục vụ đi qua đi lại, hoặc có thể nghe thấy tiếng cười vui vẻ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232943/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.