Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Không biết hai người im lặng nhìn nhau bao nhiêu lâu, rốt cuộc Hoắc Cảnh Thành cũng mở miệng trước: “Em, đến đây!”
Anh vẫn dùng giọng điệu ra lệnh như cũ, nhưng mà, lúc này, giọng của anh vẫn còn chưa bình tĩnh lại.
Đây là lần đầu tiên Cảnh Phạm thấy dáng vẻ này của anh.
Nhìn anh cực kỳ chật vật, dáng vẻ phong trần mệt mỏi. Thậm chí, anh vẫn còn đang mặc quần áo ở nhà.
Vành mắt của Cảnh Phạm dần đỏ lên, cô nghe lời đi về phía anh.
Đến khi còn cách hơn một mét, người đàn ông trước mặt như không kịp đợi được nữa, anh đưa tay ra kéo cô về phía mình.
Khoảng khắc tiếp, anh dùng sức, hôn mạnh lên môi cô.
Là cô!
Là nhiệt độ chân thực, xúc cảm chân thật, hô hấp chân thật.
Cô còn sống.
Sống rất khỏe mạnh!
Anh càng hôn càng sâu, dường như chỉ ôm bằng một tay còn chưa đủ, anh lại đưa một cánh tay khác ra ôm thật chặt cô vào trong ngực.
Trái tim của Cảnh Phạm cảm thấy cực kỳ rung động, cô hoàn toàn không nghĩ đến mình sẽ nhìn thấy anh ở đây. Vừa rồi, khi cô nhìn thấy bóng người anh qua lại ở trong lều, cô cho rằng mình bị hoa mắt, lại không nghĩ rằng anh thật sự ở đây.
Anh đến tìm mình sao?
Cô không biết. Nhưng mà, cô cũng không có lòng để tìm tòi nghiên cứu. Lúc này, cô chỉ chuyên chú đắm chìm trong nụ hôn sâu của người đàn ông trước mặt, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232938/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.