Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Anh... Đêm nay tìm đến Trần Nghiêu? Anh muốn ngủ lại chỗ cô ấy?
Cảnh Phạm cố gẳng giả câm giả điếc, nhưng đám chữ kia vẫn như dao nhọn đâm vào màng tai cô, khiến cô kìm lòng không được mà miên man suy nghĩ.
Bước chân cô không khỏi nhanh hơn, cúi đầu, bước nhanh đi tới, không muốn nghe thêm một câu dư thừa nào về anh và Trần Nghiêu nữa.
Đến cửa thanh máy, cuối cùng cũng không nghe thấy bọn họ nói chuyện nữa, cô mới đứng lại, hốc mắt cay xè.
Ngay lúc đó, thang máy đột nhiên ‘ đinh ——’ một tiếng vang lên, cửa thang máy chậm rãi mở ra. Thân ảnh đứng trong thang máy khiến Cảnh Phạm sửng sốt.
Vậy mà là Hoắc Cảnh Thành...
Có lẽ anh xuống nhầm tầng trệt. Trần Nghiêu căn bản không ở tầng này.
Tầm mắt Cảnh Phạm liếc anh một cái, sau đó nhanh chóng dời đi. Đáy lòng các loại cảm xúc giao tạp, xé rách trái tim cô.
Hoắc Cảnh Thành nhìn thấy cô, cất bước từ thang máy đi ra.
Cảnh Phạm không muốn ở cùng anh, theo bản năng nghiêng người tránh đi, bước vào trong thang máy.
Nhưng lúc đi sát qua nhau, Hoắc Cảnh Thành bỗng nhiên đưa tay giữ chặt cánh tay cô, kéo cô ra ngoài.
“Anh buông ra.” Cảnh Phạm dùng sức giãy dụa.
Nhưng sức lực của cô căn bản không phải đối thủ của Hoắc Cảnh Thành. Cô tưởng tượng đến chuyện giữa anh và Trần Nghiêu, kháng cự càng mạnh. Hoắc Cảnh Thành mất kiên nhẫn, nâng cô khỏi mặt đất, khiêng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232930/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.