Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Quản Huyền Minh nâng tầm mắt nhìn cô, không thể hiện vui giận trên mặt: “Mấy năm nay, càng ngày càng ít người dám nói thật ở trước mặt tôi đấy.”
Cảnh Phạm lo lắng cân nhắc ý tứ trong lời nói của anh ta, mặc dù cô không có ý muốn qua lại với đối phương, nhưng cô cũng không muốn liều lĩnh đụng chạm tới anh ta.
Một lát sau, cô chỉ nghe thấy người đàn ông trước mặt nói: “Nhưng tôi thích nghe nói thật.”
Nghe thấy anh ta nói như vậy, có nghĩa là anh ta không cảm thấy cô đụng chạm vào chỗ nào của anh ta, Cảnh Phạm cảm thấy hơi an tâm hơn. Cô mỉm cười nói: “Quản tiên sinh, nếu như không ngại, anh cứ để tôi mời bữa cơm này đi. Trên phương diện chuyện làm ăn, tôi chưa từng tham gia cũng không quá hiểu. Nhưng nếu Cảnh thị có thể được anh chiếu cố hoặc là chỉ điểm, thì cũng là vinh hạnh của chúng ta.”
Lời này của Cảnh Phạm, nói rất đúng mực, tiến thối đều có mức độ.
Dường như Quản Huyền Minh cũng thật sự có lòng tương trợ: “Quả thật là tình huống bây giờ của Cảnh thị tương đối phiền toái, nhưng dù sao Cảnh thị có căn cơ sâu, cũng không phải là hoàn toàn không thể bù đắp chỗ trống. Nếu cô không hiểu lắm, vậy ngày khác tôi nói chuyện với cha cô là được.”
Trong lòng Cảnh Phạm tràn đầy cảm kích: “Vậy tôi xin cám ơn Quản tiên sinh trước.”
Nhưng mà, dù sao thì đối phương cũng là người làm ăn, không phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232915/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.