Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Cũng tốt.” - Cảnh Phạm gật đầu - “Vậy em đi nhé?”
“Ừ, anh tiễn mọi người.” Cảnh Uyên cúi đầu hôn lên trán bé.
Bé con mềm nhũn nằm nhoài trên vai Cảnh Phạm, nhìn Cảnh Uyên ngoan ngoãn vẫy vẫy tay nhỏ: “Cảnh Uyên ba ba, Tiểu Chanh Tử sẽ nhớ người lắm.”
“Ba cũng sẽ nhớ con.”
Ba người nói lời từ biệt. Cảnh Phạm ôm Tiểu Chanh Tử lên lầu, vào phòng.
“Dì giúp con rửa tay trước nhé. Nhưng sao đi tắm lại không mang quần áo vào thay?” - Cô vừa hỏi vừa ôm bé con tiến vào phòng tắm.
Tiểu Chanh Tử lắc đầu nhỏ như trống bỏi: “Không có nha. Cảnh Uyên ba ba nói qua đây rồi mua.”
Cảnh Phạm bất đắc dĩ: “Anh ấy a, chính là quá nuông chiều con rồi. Thật lãng phí!”
Tiểu Chanh Tử hì hì cười. Nhìn này nụ cười ngây thơ chất phác của bé, Cảnh Phạm yêu thương không thôi. Đặt bé vào bồn tắm, bóp bóp cái mũi nhỏ khả ái: “Vậy tối nay con chỉ có thể mặc áo của dì thôi.”
“Được, con rất muốn mặc áo của dì a!” - Bé gật đầu như giã tỏi. Trẻ con luôn rất hiếu kỳ và thích cảm giác được mặc áo quần của người lớn.
Cảnh Phạm nhanh chóng lấy khăn mặt mới cùng quần áo vào, cảm giác bận rộn chăm sóc trẻ con thật tốt.
Cô vừa lau cánh tay cho bé vừa hỏi: “Mệt không con? Có thoải mái không? Nếu như không thoải mái thì nhớ nói cho dì biết.”
Tiểu Chanh Tử ngồi trong bồn tắm, tay nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232878/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.