Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Vân Mẫn Mẫn chật vật được vớt lên, vẫn kinh động đến truyền thông.
Ánh đèn liên tục chiếu rọi, cô ta không mở mắt nổi.
“Các vị, thật xin lỗi, Mẫn Mẫn bị dọa sợ, xin mọi người đừng chụp nữa.” Quản lý lấy chăn quấn cô ta, ôm cô ta đi vào phòng nghỉ ngơi.
Thật vất vả mới thoát khỏi đám người đó, đóng cửa phòng nghỉ ngơi.
“Cô đây là thế nào? Hôm nay có nhiều truyền thông ở chỗ này, cô còn ầm ĩ?” Quản lý đau lòng ôm đầu: “Cô xem cô đi, cùng một người mới ra ngoài ầm ĩ, cũng không ngại mất mặt.”
Vân Mẫn Mẫn sợ gò mát đau đớn của mình, sâu nặng hận ý, giống như rắn độc nhanh chóng sinh trưởng.
“Cô có số điện thoại Mộ Vãn không?”
“Mộ Vãn nào?”
“Trưởng nhà thiết kế sản phẩm GO khu Châu Á Thái Bình Dương.”
“Tôi tìm thử.” Quản lý mở điện thoại: “Nhưng mà cô muốn số điện thoại cô ta làm gì? Bình thường chúng ta không hợp tác với GO.”
“Cô mau tìm trước cho tôi đi.” Vân Mẫn Mẫn không trả lời cô ta, chỉ thúc giục.
Một hồi, quản lý tìm ra số: “Không chắc có phải hay không, liên lạc trước đi.”
“Để tôi thử.”
Vân Mẫn Mẫn để khăn lông trợ lý đưa tới xuống, đi tới bên cửa sổ, bấm dãy số.
Đợi một lúc, thanh âm người phụ nữ truyền tới: “Xin chào, tôi là Mộ Vãn. Xin hỏi là ai?”
“Tôi là Vân Mẫn Mẫn.”
“Vân Mẫn Mẫn?” Mộ Vãn nghi ngờ hỏi lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232855/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.