Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Anh dùng sức.
Như thể muốn bẻ gãy thắt lưng cô.
Đáy mắt hiện lên ngọn lửa phẫn nộ, như muốn hóa cô thành tro tàn.
Cảnh Phạm có chút sợ hãi nhìn anh: “Anh muốn làm gì?”
“Nếu Dung Kỳ biết chuyện đêm đó của chúng ta, anh ta còn có thể đưa 500 vạn này ra không?”
Nhắc tới chuyện đêm đó, Cảnh Phạm cảm thấy vừa tức vừa thẹn.
Cô mặt đỏ tai hồng cúi đầu: “Đó là anh bắt buộc tôi.”
Hoắc Cảnh Thành không cho phép cô tránh né mình, anh nâng mặt cô lên, để cô nhìn thẳng vào mắt anh.
Hơi thở của anh phun lên mặt cô, anh lạnh lùng nói: “Nếu là tôi bắt buộc em, vậy sao em còn phản ứng mãnh liệt như vậy, em biết cái này chứng tỏ điều gì không?”
Cảnh Phạm quá rõ lực sát thương của anh với mình.
Những từ ngữ làm tổn thương người khác, phát ra từ miệng anh, khiến cô thương tích đầy mình.
Cô thừa nhận nói: “Chứng tỏ tôi phóng đãng, chứng tỏ tôi tùy tiện, đe tiện, đúng không?”
Nói xong lời cuối cùng, hốc mắt cô đỏ bừng, giọng nói run rẩy.
Anh cũng biết, cô đáp lại anh, chính là vì quá yêu...
Anh cũng biết, mặc dù anh nhục nhã cô, nhưng đối với cô thì đó cũng là 1 loại xa xỉ...
Nhưng anh nào có biết, cô đã sớm yêu anh đến mức mất hết nguyên tắc, mất hết tôn nghiêm?
Hoắc Cảnh Thành ngược lại lại ngẩn người. Những chữ này, tự cô nói ra miêu tả chính mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232846/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.