Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
“Chúng ta đang đi đâu vậy?” - Cảnh Phạm hỏi lại.
“Sắp tới rồi.” - Mộ Vãn trả lời. Điện thoại di động của cô ta chợt vang lên.
Mộ Vãn nói với Cảnh Phạm: “Tôi phải nhận cuộc gọi.”
Không biết đầu dây bên kia là ai, chỉ nghe được Mộ Vãn đáp: “Tôi biết rồi, lập tức tới ngay. Lập tức, chờ tôi vài phút.”
Tầm mắt Mộ Vãn lại chuyển lên người Cảnh Phạm, cười thần bí: “Cho cô một niềm vui bất ngờ, coi như là quà sinh nhật của cô vậy.”
Cảnh Phạm luôn cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.
Vừa muốn nói gì lại nghe Mộ Vãn nói: “Được rồi, đến nơi rồi. Chúng ta xuống xe đi!”
Vừa đẩy cửa xe ra, Cảnh Phạm chỉ nghe âm thanh ầm ầm truyền đến.
Nhìn về nơi phát ra âm thanh, một chiếc máy bay trực thăng đậu trên bãi đất trống. Tiếng động ầm ầm kia là do cánh quạt quay phát ra.
Đây là tình huống gì?
“Mộ Vãn, ở đây!” - Dung Kỳ đứng cách trực thăng không xa vẫy tay với hai người.
“Chúng ta qua đó đi.” - Mộ Vãn bảo Cảnh Phạm.
Cảnh Phạm không nhúc nhích, có chút ngây người nhìn Mộ Vãn.
“Kỳ thực tôi không có chuyện gì muốn nói với cô cả, cô đừng tức giận.” - Mộ Vãn tỏ vẻ xin lỗi, nắm chặt tay Cảnh Phạm: “Thực ra hôm nay là sinh nhật Dung Kỳ, tôi nghe Cảnh Thành nói anh ấy rất thích cô. Vì thế, tôi nghĩ đưa cô đến trực tiếp nói lời chúc mừng, anh ấy nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232835/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.