Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Thì ra, ở trong mắt anh, ngay cả quyền được hưởng hạnh phúc cô đều không được phép
Ngoài cửa, Cảnh Phạm giống như là bị ghim chân tại chỗ, cô giật mình đứng đó một lúc lâu.
Khí lạnh len lỏi từ lòng bàn chân, dần chui vào, phân tán khắp trong thân thể cô.
Lạnh thấu tim!
Lạnh thấu xương!
Có lẽ là do lần gần gũi nhau tối hôm qua, khiến cô cho rằng quan hệ giữa bọn họ đã có sự biến hóa nhỏ.
Cô bắt đầu trở nên tham lam, bắt đầu có những mong đợi không nên có đối với người này.
“Cảnh tiểu thư, sao cô còn chưa đi vào?” Lục Kiến Minh vừa vặn đi ra khỏi phòng làm việc của trợ lý đặc biệt, thấy cô đứng ngẩn người ở cửa, hồ nghi hỏi.
Cảnh Phạm hoàn hồn, giao văn kiện cho anh ta: “Đây là cho Hoắc tổng, phiền anh giao cho anh ấy giúp tôi.”
“À, được.”
“Còn có cái này…”
Cô mở bình giữ ấm ra: “Anh ăn sáng chưa? Đây là đồ tôi tự làm.”
Mùi thơm xông vào mũi, Lục Kiến Minh hơi cảm thấy thèm ăn: “Cho tôi ăn hả?”
“ Ừ.”
“Mặc dù tôi đã ăn sáng rồi, tuy nhiên, nói thật là bây giờ tôi lại cảm thấy hơi đói. Vì vậy, tôi sẽ không khách khí đâu.” Nói đến đây, anh ta ôm lấy bình giữ ấm ôm.
Cảnh Phạm mấp máy khóe môi, trực tiếp xuống tầng.
Trên tầng.
Hoắc Cảnh Thành hơi tâm phiền ý loạn, vất vả lắm mới đuổi được Dung Kỳ đi.
Liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232829/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.