Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cổ trắng như tuyết, vết thương kia, nhìn thấy mà giật mình.
Người phụ nữ này, rốt cuộc có phải phụ nữ hay không, lại có thể nhịn như vậy?
Hôm qua lúc anh cắn, cô không hừ tiếng nào.
Nếu cô khóc cầu xin tha thứ, anh sẽ không cắn mạnh như vậy.
“Nhìn xong chưa?” Cảnh Phạm nhìn dáng vẻ anh cau mày, cho là anh cảm thấy tối qua dễ dàng tha cho mình, tay cảnh giác che vết thương: “Không phải là còn chưa hài lòng, muốn cắn tôi nữa chứ?”
Nhìn dáng vẻ cô trợn mắt hơi hoảng hốt, anh đột nhiên cảm thấy thú vị.
Thì ra cô cũng biết sợ.
Cố ý xụ mặt, hù dọa cô: “Đúng thế, tôi rất hối hận, tối qua không cắn thêm mấy cái. Vết thương kia quá nhẹ.”
Có người ác như vậy sao?
“Anh cắn nữa, động mạch tôi cũng bị anh cắn đứt.” Cảnh Phạm vội vàng kéo vải thưa băng lại.
Hoắc Cảnh Thành nheo mắt nhìn hành động kia, còn có vết thương kia, bỗng nghiêm mặt, xoay người đi tới trước bàn làm việc.
Anh kéo ngăn kéo ra, lấy ra một cái hộp ném về phía cô.
“Đau.” Cô trừng anh. Chẳng lẽ người này muốn đập nát đầu mình? Sao anh cứ hận mình như thế!
“Ai bảo cô vụng về.” Anh mặt đầy chê bai.
Cảnh Phạm căm tức chuẩn bị ném cái hộp lại, nhưng nhìn cẩn thận, đó lại là một hộp thuốc.
Thuốc hạ sốt.
Cảnh Phạm chấn động, không dám tin, hoặc là nói không dám nghĩ lung tung, chỉ sững sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232816/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.