Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đầu Cảnh Phạm như bị keo lại.
Nghe anh hỏi như vậy, một lúc lâu sau cô mới biết anh hỏi như vậy là có ý gì. Cô có chút chột dạ “ừm” một tiếng: “Không có hứng thú.”
“Cho nên...” Gặp đèn đỏ, anh dừng xe lại, nhìn chòng chọc vào cô: “Nụ hôn của người đàn ông nào, cô cũng không cự tuyệt, phải không?”
Mỗi một chữ, anh đều nhấn mạnh.
Từng chữ như kim châm.
Tình cảm không khống chế được vừa rồi đã tán đi, bây giờ quanh người chỉ còn lại sự lạnh lẽo và sự đối chọi gay gắt.
Cảnh Phạm nắm chặt túi trong tay, thở sâu: “Thì sao?”
Sắc mặt người đàn ông trầm xuống, trong lòng đột nhiên hiện lên cảm giác tức giận.
Anh trừng mắt nhìn cô, ánh mắt tối sầm lại, cuối cùng hung hăng phun ra hai chữ: “Phóng đãng!”
Mặt cô trắng bệch, nhưng miệng vẫn cười: “Vậy Hoắc tổng hơn tôi cái gì? Anh chán ghét tôi như thế, nhưng vẫn hôn tôi, anh đây gọi là không có nguyên tắc, còn phóng đãng hơn cả phóng đáng, tùy tiện hơn cả tùy tiện nữa!”
Không biết là qua tức giận hau là quá đau buồn, hốc mắt cô bắt đầu phiếm hồng.
Môi mỏng mấp máy, Hoắc Cảnh Thành muốn nói cái gì đo, nhưng đối diện với cặp mắt của cô, họng anh liền cứng lại, không nói được điều gì.
Cô mở cửa xe: “Tôi đi trước, lần sau, xin Hoắc tổng tự trọng!”
“Không có lần sau đâu!”
Thanh âm khàn khàn của người đàn ông truyền đến từ phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232809/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.