Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Hơi nóng rời đi, nguy hiểm giải trừ, Cảnh Phạm thở phào.
Người đàn ông cũng miễn cưỡng lấy lại bình tĩnh.
Đáng chết!
Ở trước mặt người phụ nữ này, dường như anh trở nên cực kỳ không có định lực!
Cảm giác này, đặc biệt tệ hại.
Những phụ nữ khác, anh có thể tiếp nhận. Nhưng cô, không thể!
Không nhìn cô thêm, anh xoay người rời đi.
Không có chống đỡ, cơn đau dưới chân Cảnh Phạm lại tấn công tới. Cô không nhịn được, chân mềm nhũn, ‘bịch’ một tiếng, ngã mạnh xuống đất.
Nghe tiếng, người đàn ông dừng bước.
Theo bản năng quay đầu.
Cảnh Phạm xoa chân, đỏ ửng trên mặt chưa hoàn toàn thối lui, thở hổn hển mở miệng: “Không cần anh quan tâm tôi. Anh đi mau đi!”
Anh mở miệng, mặt đầy lạnh lùng: “Cầu xin tôi, tôi cũng không quan tâm cô.”
Dứt lời, cất bước đi, chỉ để lại cho Cảnh Phạm một bóng lưng vô tình.
Người đàn ông này thật là! Mặt đổi sắc còn nhanh hơn lật sách!
Vừa rồi…
Nghĩ đến bầu không khí mập mờ vừa rồi, mặt càng nóng.
Biết rõ tất cả cùng lắm đều là tới từ kiêu ngạo của người đàn ông, nhưng tim vẫn đập loạn nhịp.
Chống tay xuống đất, muốn miễn cưỡng đứng dậy. Nhưng quá đau, thử hai lần, cô lựa chọn từ bỏ.
“Hoắc Cảnh Thành!” Lên tiếng gọi người.
Hoắc Cảnh Thành làm như không nghe được.
“Hoắc tổng!” Giọng cô mềm đi một chút.
Mặc dù người đàn ông không quay đầu, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232769/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.