Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Cô thật vất vả đứng vững, bên tai ong ong, trong miệng đã có mùi máu tanh.
Những lời mắng cô vừa rồi, cô không cảm thấy có gì, nhưng vào giờ phút này, Hoắc Cảnh Thành đứng trước mặt mình, những lời đó bắt đầu trở nên vô cùng chói tai, kim châm muối xát.
“Mọi người đều rằng cô ta là một cô gái tốt, nhưng thật ra cuộc sống riêng của cô ta cực kỳ hỗn loạn. Tôi không đành lòng Hoắc thiếu gia anh bị cô ta lừa dối, cho nên mới tới vạch trần cô ta. Hoắc thiếu gia, những vết hôn trên người Cảnh Phạm, không phải là anh lưu lại phải không?”
Thanh âm Vân Mẫn Mẫn vang lên lần nữa, nói với Hoắc Vân Thâm, dĩ nhiên là thêm dầu vào lửa.
Ánh mắt Cảnh Phạm thẳng tắp nhìn về phía Hoắc Cảnh Thành.
Lúc này anh đã rõ đang xảy ra chuyện gì.
Cảnh Phạm nhìn ra từ mặt anh ưu tư như mọi người – khinh bỉ, vô liêm sỉ.
Anh cũng cảm thấy cô là dâm phụ sao?
Người đàn ông này, hiển nhiên quên, tối qua anh ở trong thân thể mình, rong ruổi niềm vui tràn trề bao nhiêu.
Đáy lòng Cảnh Phạm khổ sở, khóe miệng không ngừng chảy máu, Cảnh Uyên đau lòng ôm lấy cô, quấn âu phục quanh người cô: “Phạm Phạm, anh dẫn em đi. Bất kể tối qua đã xảy ra chuyện gì, chúng ta rời khỏi đây trước!”
Cảnh Uyên ôm cô, cô rốt cuộc có chút sức lực, chịu đựng ánh mắt lạnh lùng và khinh bỉ của Hoắc Cảnh Thành, nặng nề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hello-hoac-thieu-kieu-ngao/3232750/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.