"... Cắt thịt thỏ. Như vậy dễ ăn hơn. Ta còn nhỏ."
Dực Kì Thiên im lặng một lát mới nói. Thanh âm bình thản nghe không ra cảm xúc đặc biệt gì.
Nghe hắn nói vậy, Tư Khấu Kình Vũ mới giật mình nhớ ra rằng nhân vật chính của y hiện tại mới chỉ là nam hài năm tuổi, người còn rất gầy và bẩn.
Nhưng mà nhỏ như vậy đã có thể đi săn thỏ và nướng thịt thỏ thì thật quá giỏi rồi.
Ừm... Trong hình hài bé nhỏ ấy chính là một tu sĩ Độ Kiếp Kì trọng sinh, cho nên không có gì lạ cũng không có gì đáng ngạc nhiên hết.
Tuy hắn có thể đi săn và nướng thịt thỏ nhưng khi ăn tất nhiên cần xé nhỏ thịt ra để ăn. Dù sao cơ thể hắn vẫn là nam hài năm tuổi, nếu ăn quá thô bạo sẽ rất dễ gây ra chứng khó tiêu. Cho nên chuyện này giải thích được thông. Y cũng an tâm nhưng vẫn không muốn lại gần hắn.
Không vì lí do khác chỏ vì y sợ. Đúng rồi, y sợ tên này bỗng nổi chứng đến cho y một phát đồng quy vu tận.
Y cũng chưa quên cái vẻ điên cuồng của hắn khi ở U Minh Giới, cái vẻ mặt đó chính là vẻ mặt thề sống chết có nhau, ta muốn cùng ngươi đồng quy vu tận.
"Ngươi không muốn ăn sao?" Dực Kì Thiên xé một cái đùi thỏ đưa cho y.
Y không muốn qua chỗ hắn, hắn lại càng cố tìm cách tiếp cận y, trò chuyện cùng y. Bởi vì hắn muốn thăm dò y.
Tư Khấu Kình Vũ nhìn đùi thỏ trông rất ngon nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-vi-dien-chi-chu/1459575/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.