Điều mà tất cả mọi người đều biết là ở U Minh Giới chỉ tồn tại linh hồn không có vật sống.
Muốn vào U Minh Giới thì ngoài là người đã chết ra thì chỉ còn cách bỏ nhục thân dùng trạng thái hồn thể mới có thể đi vào U Minh Giới. Nhưng rủi ro quá lớn, nếu để hồn thể nhiễm U Minh Chi Khí quá nhiều thì sau này khi hoàn dương sẽ ảnh hưởng đến tuổi thọ.
Không ai biết U Minh Chi Khí sẽ hấp thu bao nhiêu thọ mệnh, cũng chẳng ai dám thử. Mà cho dù biết bị hấp thu thọ mệnh ít đi chăng nữa thì cũng không ai chịu mạo hiểm bởi nào có ai ngại sống lâu bao giờ.
Nhận thấy mọi người do dự, Hoạ Khiết Vũ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Chuyện gì thì chuyện nhưng hễ đụng đến vấn đề thọ mệnh thì dù là kẻ không sợ chết đến mấy cũng phải do dự. Chuyện này không thể trách họ được.
Dực Kì Thiên vốn là người lãnh tâm lãnh tình, nhìn thấy tình huống này cũng chỉ thầm khinh bỉ trong lòng nhưng cũng không nói gì.
Tô Phục và Lục Huyền tuy lòng có lo lắng nhưng cũng biết hiện tại hai người không có tư cách xen lời nên chỉ có thể lo lắng suôn ở yên một bên.
Phong Đạt Lôi thừa biết sẽ có chuyện này xảy ra nên chỉ khẽ mỉm cười tự tin, đang định mở lời thì bị người ngắt lời.
"A di đà phật, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục. Bần tăng nguyện xả thân vì chúng sinh, cứ để bần tăng đến U Minh Giới tìm U Minh Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-vi-dien-chi-chu/1459540/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.