Thời gian dần trôi qua một cách bình yên. Chớp mắt đã hai năm trôi qua. Cách ngày diễn ra Đại Hội Thi Đấu chỉ còn một năm.
Nhưng cũng vì thế mà Hoạ Khiết Vũ càng phát sầu. Dực Kì Thiên lúc nayg đã có tu vi Luyện Khí Kỳ tầng tám, so nguyên tác thì tốc độ tu luyện còn nhanh hơn nhiều, cứ thế này chỉ e chưa đến Đại Hội Thi Đấu thì hắn đã Trúc Cơ thành công.
Còn Tô Phục thì chậm hơn, chỉ mới đột phá Luyện Khí Kỳ tầng bảy, nếu muốn Trúc Cơ chỉ sợ cần thêm hai hay ba năm nữa.
Cứ thế này thì khi đến Đại Hội Thi Đấu, Tô Phục sẽ tham gia bảng Luyện Khí Anh Tài, còn Dực Kì Thiên sẽ tham gia bảng Trúc Cơ Tinh Anh.
Khi đó, ai toả sáng ai ảm đạm nhìn cái thấy ngay. Như vậy còn tranh vận khí cái gì, dứt khoát về nhà nằm ngủ cho rồi.
Hoạ Khiết Vũ phiền muộn xoa đầu, hai tay chắp sau lưng, mày nhíu lại ra vẻ suy tư, đi đi lại lại trong phòng suy nghĩ đối sách.
Nhưng có nghĩ thế nào cũng không ra cách giải quyết hợp lí. Cuối cùng đành thở dài nhận mệnh.
Có vẻ như kế hoạch để Tô Phục tham gia Đại Hội Thi Đấu đánh bại Dực Kì Thiên phá sản rồi.
Thực ra kế hoạch này ban đầu vốn dĩ đã không có khả năng thực thi. Kinh nghiệm ở đó, lại mang kí ức luân hồi vạn lần.
Ai đánh lại hắn đây?
Trừ phi Tô Phục cũng giống Dực Kì Thiên luân hồi vạn lần, nếu không thì có nghĩ cũng đừng nghĩ, mơ cũng không xong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-vi-dien-chi-chu/1459526/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.