Thu Trì kinh ngạc, cậu quay đầu nhìn Tề Kiệt, “Ơ? Anh không đi với em ạ?”
Tề Kiệt nhướng mày, “Tên nhóc này nói gì đấy? Không phải chú vì chuyện này mà bỏ nhà ra đi à? Giờ được như ý nguyện rồi lại hỏi tại sao cái gì?”
Thu Trì bị nói nhất thời nghẹn họng, quãng thời gian sau đó cậu không lên tiếng nữa, nhưng trong vẫn không quá tin tưởng về những lời Tề Kiệt nói.
Mãi đến khi xách balo xuống xe, nhìn Tề Kiệt lái xe đi mất, Thu Trì mới tin những gì ban nãy nói là thật.
Thu Trì chớp mắt mấy cái, thầm nói, cứ vậy mà đi rồi?
Trái tim bỗng chốc mềm nhũn, mi mắt rũ xuống, ngón tay lướt nhanh trên màn hình, nhấn vào con số đầu đã thuộc lòng, áp lên tai nghe.
Từ hôm qua đến giờ, Cố Triều đã xuống nước đến vậy rồi… vậy thì cậu cũng sẽ không nhỏ nhen mà tha cho anh ấy lần này.
Tiếng đỗ chuông kéo dài rất lâu, gần như phải đến sắp tắt mới đột ngột bắt máy.
Thu Trì có hơi bất ngờ, vì đây lần đầu tiên cậu gọi điện cho Cố Triều mà hắn bắt máy lâu như vậy, mọi lần chỉ vừa kêu một tiếng hắn sẽ bắt máy ngay.
“Alo.” Thu Trì vội vàng lên tiếng đầu tiên, nhưng giọng đầu dây bên kia lại không phải âm thanh mà cậu muốn nghe.
“Alo? Anh dâ, à không, Tiểu Trì hả?”
Vừa nghe giọng Thu Trì lập tức nhận ra người đang nói chuyện với mình là Diệp Tu.
Thu Trì kinh ngạc nhìn lại số điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/3532228/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.