Thu Trì vội vàng nhét toàn bộ bαo ©αo sυ vào túi áo, sau đó xoay người nhìn Cố Triều đang đứng trước cửa, ánh mắt không nhịn được mà chột dạ.
“Công việc xong rồi ạ?”
Cố Triều thấy biểu cảm cậu khác lạ, khẽ nhíu mày một cái, hỏi: “Làm sao vậy?”
“Không…” Trái tim Thu Trì chột dạ mà giật thót một cái, điên cuồng lắc đầu, nói: “Không, em không làm sao hết á.”
Để Cố Triều phát hiện ra đống bαo ©αo sυ này thì cậu xác định phải chết trên giường.
“Bé cưng, anh có thể nhìn thấy sự chột dạ trong mắt em.”
Thu Trì: “…”
Thu Trì nhắm tịt mắt, quay đầu đi, “Không! Anh không thấy gì hết!!”
Cố Triều: “…”
Cố Triều đi đến gần, nhìn chiếc hộp rỗng dưới đất, hắn không vội hỏi, tiến đến gần ôm chầm lấy cậu, dùng tay nắm lấy cầm Thu Trì, kéo gương mặt cậu nhìn về phía mình, nói: “Được, anh không thấy. Bé cưng nói gì thì chính là cái đó.”
Nói xong hắn cúi đầu hôn xuống, từng nụ hôn nhẹ nhàng thả lên môi, khiến Thu Trì vừa thích lại vừa ngượng. Cậu bất tri bất giác hơi hé môi, muốn đem nụ hôn tiến sâu.
Cố Triều khóe miệng giương lên, thầm mắng một tiếng tiêu tinh nhỏ rồi đưa đầu lưỡi tiến sâu vào bên trong.
Hai người thân mật quấn quýt không biết bao lâu, cho đến khi Thu Trì chịu không nổi, đành vào vai hắn mấy cái biểu tình, cả hai mới tách ra.
“Bé cưng thật ngọt.” Cố Triều giống như chưa đã thèm mà vùi đầu vào cổ cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/3532214/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.