Cố Triều cả người thả lỏng ngồi xuống ghế, một tay đưa lên xoa huyệt thái dương, sau đó ánh mắt không rõ cảm xúc nhìn về cánh cửa đang đóng kín kia.
Phòng ở Lạc Thủy cách âm rất tốt, dù hai người hiện tại cách nhau một cánh cửa nhưng những âm thanh sôi nổi bên ngoài lại chẳng lọt nổi vào đây.
Trong phòng có chức năng phát nhạc riêng, nhưng Cố Triều bình thường thích yên tĩnh nên cũng không đến nơi này quá nhiều, bình thường đi đều là do Diệp Tu lôi kéo mà đến.
Đây có thể là lần đầu tiên hắn tình nguyện đến đây một mình, hôm qua vừa nhìn thấy Thu Trì ở Lạc Thủy, hắn quả thật có chút sủng sốt, hôm nay không nghĩ ngợi gì nhiều, tan làm liền đến đây luôn.
Nhớ lại những lời Thu Trì ban nãy nói, nghe cậu khen một người phụ nữ hắn còn chẳng nhớ mặt, nhất là cái câu "rất hợp để yêu đương" kia, nghe xong tâm tình hắn chẳng rõ vì sao lại tuột xuống không phanh.
Cố Triều một lần nữa đưa mắt nhìn về phía cửa phòng, suy nghĩ một hồi thì lấy điện thoại ra.
Tiếng chuông điện thoại vang lên chỉ trong mấy giây thì đầu bên kia đã có người nhận, ngay sau đó là giọng điệu ăn chơi trác táng thường ngày của Diệp Tu.
Cố Triều nghe phía bên kia ồn ào liền hơi nhíu mày hỏi: "Đang ở đâu?"
"Cậu hỏi làm gì?" Diệp Tu oang oang nói: "Có nói cậu cũng có đến đây đâu. Nói đi, gọi có việc gì không?"
Cố Triều một hồi lâu sau mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/2983918/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.