Cả người Thu Trì đều khựng lại khi nghe Cố Triều nói.
Cậu hơi nhíu mày, khó hiểu nhìn hắn, ý muốn nói câu vừa nãy là có ý gì?
Xong việc rồi, cậu cũng hết chức trách rồi, không phải nên về rồi ư?
Nói không cho là không cho sao?
Nam chính anh có phải ăn no rững mơ rồi không?
Một lần nữa Thu Trì nhịn không được mà nghĩ nam chính trước mặt cậu đây là hàng nhái.
Nhưng suy nghĩ này rất nhanh đã bị chính cậu ép xuống, bởi vì Tiểu Thất chẳng có động tĩnh gì cho nên cậu mới kiềm chế không nghĩ nhiều.
Cố Triều nhìn vẻ mặt cậu biết bản thân ban nãy kích động mà thất thố liền ho khan hai cái nói: "Hôm nay đầu bếp nấu rất nhiều món, em ở lại ăn đi."
Thì ra chỉ là muốn tỏ ý mời cậu ở lại ăn tối.
Thu Trì tuy thở phào nhẹ nhõm nhưng bên trong cậu vẫn cảm thấy hoài nghi, cậu bắt đầu cảm thấy cái thế giới này có phải không bình thường hay không?
Hoài nghi trong lòng quá lớn, khiến cậu nhịn không được mà nói: "Cố tổng, anh có phải..." Nhưng nói giữa chừng thì Thu Trì bỗng nhiên ngừng lại, đầu lưỡi ở ngay đầu môi đột nhiên không nói ra được nữa.
Mà câu nói lửng chửng này của cậu khiến Cố Triều bỗng chốc trở nên căng thẳng, nhưng sự căng thẳng đó cũng chỉ xuất hiện trong chốc lát sau đó lại trở về dáng vẻ lạnh lùng cấm dục của hắn.
Cố Triều cảm thấy chẳng có gì phải căng thẳng, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/2983907/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.