Thu Trì ở trong phòng bệnh vui vẻ cùng Lâm Đặng và dì Lâm trò chuyện hết nửa buổi chiều, nếu như không phải bà còn phải kiểm tra sức khỏe toàn diện thêm một lần nữa, dám cá bà sẽ còn lôi kéo cậu cũng nói chuyện thêm vài tiếng nữa.
"Tiểu Trì, xin lỗi nhé, làm phiền cậu đã ở lại cùng lâu như vậy." Lâm Đặng vẻ mặt có chút xấu hổ, vốn chỉ định giới thiệu bạn của cô cho mẹ biết, không ngờ lại nói chuyện lâu như vậy.
Thu Trì lắc đầu, "Không sao, tớ cũng có thời gian, trò chuyện với dì cũng rất vui."
"Tiểu Lâm."
Thu Trì vừa mới dứt lời, một nữ y tá từ trong phòng đi ra, nói: "Chị chuẩn bị xong cho dì rồi, em cũng nhanh chuẩn bị đi nhé."
"Vâng."
Lâm Đặng đáp một tiếng, sau đó cô quay sang nói với Thu Trì, vẻ mặt áy náy, "Tiểu Trì xin lỗi nhé, là tớ bảo cậu cũng đến vậy mà lại để cậu về một mình."
"Có gì đâu mà cậu xin lỗi." Thu Trì không hiểu sao cô cứ lại xin lỗi mình, đi với cô là cậu tự nguyện mà. "Tớ cũng không phải còn nhỏ, có thể tự mình về được."
Lâm Đặng buồn cười, phía sau nữ ý tá lại thúc giục cô.
"Vậy hẹn gặp cậu ở chỗ làm nhé."
Cô vội vàng tạm biệt Thu Trì sau đó theo nữ ý tá rời đi.
Thấy cô đi rồi Thu Trì mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Lâm Đặng và mấy vị bác sĩ cùng y tá ở đây thân thiết thật đấy. Nhưng mà vị bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/2983837/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.