Sáng hôm sau khi Thu Trì tỉnh dậy, Trần Dụ đã không thấy bóng dáng.
Cậu mơ mơ màng màng rời giường, đi vào nhà vệ sinh. Một lát sau khi cậu bước ra, lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo, Thu Trì mở cửa phòng đi ra vừa vặn nhìn thấy Trần Dụ đeo tạp đề, trên tay đang bê một bát canh nóng hổi đặt lên bàn.
Thu Trì có chút kinh ngạc đi đến bên bàn, "Trần tiên sinh, toàn bộ chỗ này là do anh làm sao?"
Trần Dụ gật đầu, "Ừ."
Thu -ngoài nấu mỳ ra thì không thể nấu gì khác- Trì trong phút chốc nâng độ sùng bái với Trần Dụ, "Nhìn ngon quá, anh tài quá."
Trần Dụ nhìn Thu Trì nghĩ gì liền ghi rõ trên mặt, nhịn không được mà cười, nói: "Coi như cảm ơn việc cậu cho tôi ngủ lại."
"Trần tiên sinh khách khí rồi." Thu Trì, nói đến đây thì đột nhiên lại nhớ ra cái gì đó liền nhìn anh hỏi: "Trần tiên sinh, hôm qua tôi có gặp hai người, hai người đó giống hệt như anh vậy, trong hồ sơ, ngoài tên thì không hề xuất hiện thêm ghi chú nào hết."
Trần Dụ nghe vậy, vẻ mặt liền trở nên nghiêm túc, Thu Trì lại nói: "Tôi không biết họ có phải giống chúng ta hay không, nhưng tôi không nghĩ một thế giới dù bị phá bỏ thiết lập cũng không thể gặp nhiều người cùng xuyên không như thế được."
"Cậu suy nghĩ không sai đâu." Trần Dụ ngồi xuống ghế, "Thông thường một thế giới chỉ có duy nhất một người xuyên không mà thôi, tuy nhiên sẽ có vài trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/2983825/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.