Thu Trì bị Cố Triều đem về Cố gia mà không dám mở miệng phán kháng chút nào luôn, cậu sợ chỉ cần mình nói một câu thì Cố Triều sẽ thật sự ngay tại chỗ làm chết cậu luôn.
Ai chứ, nam chính cậu tin là hắn dám làm đấy.
Nhìn dinh thự Cố gia càng lúc càng gần, Thu Trì bên ngoài tâm lặng như nước, bên trong hồn siêu lạc phách, có chút hối hận hành động ban nãy của bản thân, thầm mắng mình sao hôm nay lại đột nhiên gan dạ vậy nhỉ?
Cậu lặng lẽ đưa ánh mắt nhìn Cố Triều, hắn nghiêm túc lái xe, mặt mày nghiêm nghị, cứ như là đang suy nghĩ chuyện trọng đại nào đó. Nhưng Thu Trì biết, hắn chỉ đang cố nhẫn nại mà thôi.
Khiêu khích bá đạo tổng tài vui thì vui thật đấy, nhưng hậu quả sau cùng lại chính là cậu gánh.
Thu Trì trong lòng khấn nguyện đường về nhà dài một chút, để cơn nhiệt trong người Cố Triều nguôi ngoai một chút. Nhưng cuộc đời làm sao có thể sống dễ như vậy? Càng không muốn, vậy nó càng phát sinh khiến cậu không còn cách nào khác ngoài việc bất lực đứng nhìn.
Vườn hoa cũng nằm trong địa bàn của Cố gia, từ nhà chính đi bộ chỉ cần mười năm phút, cậu bây giờ là đang đi xe thể thao, chưa đến năm phút đã về đến nhà chính rồi.
Cố Triều tùy tiện đỗ xe ở một chỗ, lúc xuống xe thì đưa chìa khóa cho người làm. Thu Trì cũng xuống xe, khi cậu vừa đóng cửa xe lại, Cố Triều cũng đúng lúc quay người nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/2983799/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.