Tiểu Thất vừa dứt lời, Thu Trì không khỏi hoảng hốt.
Càng khiến cậu kinh hãi hơn là câu nói ấy lại phát ra từ miệng của một đứa trẻ, giọng nói lại ngọt ngào non nớt, nhưng từng câu từng chữ lại thấm sâu vào màng nhĩ.
Nhìn từ góc độ nào Thu Trì cũng cảm thấy kinh dị.
Thu Trì giấu không nổi sự bối rối trên gương mặt, cậu gượng gạo cười một tiếng, hỏi: "Là nguyên tác hả?"
Cậu không nhận ra được thanh âm của mình có bao nhiêu run rẩy, trái tim ở trong lòng ngực điên cuồng đập loạn. Cậu hy vọng Tiểu Thất sẽ gật đầu và nói phải.
"Không phải." Tiểu Thất ôm lấy Thu Trì, dựa má vào ngực cậu, tuy không muốn nói nhưng nó cũng không đành lừa dối Thu Trì liền thành thật nói: "Trong nguyên tác, nam chính không có trực tiếp ra tay mà là sai thuộc hạ làm. Mà cảnh tượng Tiểu Thất lại là Cố Triều trực tiếp ở trước mặt cậu. Khuôn mặt nam chính lúc đó đáng sợ lắm, giống như ác quỷ từ địa ngục bò lên vậy." Tiểu Thất nói đến đây vẻ mặt lại trở nên sợ sệt.
Trái tim Thu Trì run lên, trong đầu là bóng lưng Cố Triều trong vườn hồng hôm qua, những câu chữ ngọt như mật như được rót vào tim, hình như đó quá mức lay động tâm trí, Thu Trì thật sự không thể nào tưởng tượng được hình ảnh mà Tiểu Thất nói.
Em là điểm yếu duy nhất và anh.
Trái tim Thu Trì run lên, cậu không phải là không tin Tiểu Thất, nhưng cậu cũng muốn tin tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-thu-sau-khi-xuyen-qua-nam-chinh-moi-ngay-deu-mo-uoc-toi/2983782/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.