Cô vẫn không thoát khỏi quỹ đạo kiếp trước của nguyên chủ, không thể trốn thoát khỏi tay tên Nguyễn Tuấn ghê tởm.
" Tiểu thư có muốn ăn gì không ạ?."
Nhắc đến ăn uống bụng Hải An liền kêu lên kháng nghị, cô ngượng ngùng nhìn tiểu nha hoàn: " Vậy làm phiền ngươi rồi."
Tiểu nha hoàn kinh sợ, lắp bắp nói: " Không... không phiền... đây là việc mà nô tỳ phải làm."
Tiểu nha hoàn này vốn là nha hoàn hạ đẳng, mỗi khi ngại ngùng là nói lắp không ra câu lại không biết dỗ ngon dỗ ngọt nên không được trọng dụng được phân làm các công việc nặng nhọc nhất, bẩn nhất. Nếu không phải trong phủ đang thiếu hạ nhân thì nàng ta cũng không có cơ hội hầu hạ cho vị tiểu thư này.
Nàng rất trân trọng cơ hội này vì đã chịu qua nhiều khổ cực rồi làm gì có ai muốn trở lại như trước đây nữa.
Về phần Hải An cô vẫn không thể quen nổi có người hầu hạ mình, nhưng bây giờ cô đang ở cổ đại phải tập thói quen này thôi.
" Ngươi tên là gì?."
" Nô tỳ... tên của nô tỳ là Tiểu Thanh ạ." Tiểu Thanh ngăn cản trái tim đang đập mạnh trong lồng ngực mình để cho bản thân bình tĩnh chút, nếu như mình làn quý nhân không hài lòng chắc chắn sẽ bị phạt a.
" Ngươi có thể đi rồi."
" Dạ?." Tiểu Thanh trấn kinh, quý nhân là không hài lòng nàng sao? Đây là muốn đổi nha hoàn hả?.
" Không phải ngươi bảo đi lấy đồ ăn cho ta sao?."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-qua-tieu-tru-oan-khi/2684898/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.