Chương trước
Chương sau
" Này cô, cô làm gì vậy buông tôi ra." Tài xế lớn giọng kêu, vài người áo đen thấy vậy liền đi tới giúp đỡ anh ta, dùng sức tách hai người ra.

Nguyễn Tuyết Vy lảo đảo giống như bị rút hết sức lực nhưng vẫn yếu ớt thều thào nói:

" Xin lỗi anh, tôi... tôi không cố ý đâu."

Tài xế: "..." Ta tin cô cái quỷ

" Thật sự xin lỗi anh, hình như tôi vô tình làm bẩn quần áo anh rồi, tôi xin lỗi." Nguyễn Tuyết Vy dùng tay lau lau phủi phủi quần áo tài xế, nhưng hình như chỗ cô ta chạm vào hơi sai sai.

Tài xế bị Nguyễn Tuyết Vy xàm sỡ sắc mặt xám nghoét lùi lại phía sau ra hiệu cho đám vệ sĩ cản cô ta lại, khuôn mặt tươi cười ôn hòa đã biến mất thay vào đó là khuôn mặt lạnh tanh, áp suất thấp bao quanh đám người.

Nếu còn không nhìn ra được ý đồ của Nguyễn Tuyết Vy thì đúng là kẻ ngu rồi!

Tài xế giống như con gái nhà lành bị ác bá trêu chọc vội mở cửa chui vào xe, Lâm Phương Oanh vừa định theo lên xe thì Nguyễn Tuyết Vy hét lớn cản lại:

" Triệu Hải An hôm nay tài xế riêng của chị có việc xin nghỉ, không ai đưa đón. Em có thể cho chị đi nhờ được không?."

Nguyễn Tuyết Vy không ngờ người bao nuôi Triệu Hải An không phải là một ông già ngu ngốc lắm tiền mà lại là một soái ca, không cần ai nói cô ta đã chắc nịch đó chính là người đứng sau chống lưng cho Hải An. Cơ hội tiếp cận ngay trước mắt ả ta làm sao có thể bỏ qua, mặt mũi giờ này không đáng một đồng.



" Chị đừng có mồm điêu, ông bố quý hóa kia thương chị còn không hết thì làm sao ông ta để cho chị đi bộ về."

Lâm Phương Oanh lười diễn chị em tình thâm với con mụ này, vừa nãy có giả vờ giả vịt ngã khiến mình bị người ta hiểu nhầm ghen ăn tức ở, giờ đây lại trở mặt diễn vở chị em tình thâm rồi. Rất mất thời gian nhá!

" Chị thật sự không có ai đưa về thật, chẳng lẽ em nỡ để chị bắt xe buýt về sao?." Nguyễn Tuyết Vy nhu nhược đáng thương nói, ánh mắt dịu dàng oán trách như cô không muốn cho cô ta quá giang gây ra tội ác tày trời vậy.

Người ngoài cuộc sẽ cảm thấy bình thường còn những người hâm mộ mất não của Nguyễn Tuyết Vy thì đi ngược lại với phần còn lại của thế giới, e ngại *** uy của vệ dĩ của cô nên bọn họ không dám làm gì cô, chỉ biết đứng bao bọc Nguyễn Tuyết Vy vào trong vòng bảo hộ giống gà mẹ bảo vệ gà con, sợ Triệu Hải An gây tổn thương cho ả ta.

Đồng thời không quên dùng lời nói chỉ trích cô:

" Triệu Hải An mày đúng là độc ác như con mẹ mày, không hãm hại Tuyết Vi không chịu được đúng không?."

" Tuyết Vy yếu ớt như thế, cho em ấy đi nhờ một đoạn có sao đâu. "

" Nữ thần là cành vàng lá ngọc, xe buýt không xứng đáng với khí chát của cô ấy. Nhỡ đi xe buýt có kẻ biến thái nào làm hại nữ thần thì ai sẽ chịu trách nhiệm!"

" Đó là chị gái cô, chị em mà cứ chi li tính toán mãi thật uổng công Tuyết Vy thương cô như vậy, vậy mà cô lại đối xử với chị mình như vậy. Nhất định nữ thần rất đau lòng."

" Em được làm em gái của nữ thầm thì tốt, em sẽ nâng niu cưng chiều chị, đâu giống như ai kia có phúc mà không biết hưởng."

"..."



Nguyễn Tuyết Vy diễn rất phối hợp rơi vài giọt nước mắt, mỹ nhân rơi lệ mang một loại phong vị khác với người bình thường khóc, khóc vừa đáng thương vừa quyến rũ cũng là một sở trường vì nó dễ gây thương cảm cho người xem nhất là phái nam rất thích "ra vẻ" anh hùng cứu mỹ nhân. Cô ta quật cường lau nước mắt nhưng nước mắt sinh lý cứ rơi xuống không ngừng, muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu đáng thương, ánh mắt Nguyễn Tuyết Vy từ đầu tới cuối đều dán vào chiếc xe đầu có tài xế của Phương Oanh ngồi.

Muốn khóc là khóc chẳng cần chuẩn bị bất cứ thứ gì táv động. Nguyễn Tuyết Vy không đi làm diễn viên quá là tiếc, Oscar nợ cô ta một giải thưởng.

" STOP!"

" Bọn mày lắm mồm quá! Ừ thì tao kiệt sỉ ki bo đấy làm sao? Xe của tao tao cho ai lên thì người đó mới được lên, không cho thì tự thuê taxi đi. Chẳng lẽ thời này còn không bỏ được 300k thuế xe đi về à? Thích nữ thần của bọn mày như thế sao không tự lấy xe nhà chúng mày đưa nó về, chỉ biết nói mấy câu vô nghĩa đúng là lũ bại não!."

Nghe người ta chửi xong Lâm Phương Oanh liền bắt đầu phản dame, nói ra không hề lựa lời chửi thẳng mặt mấy đứa lắm mồm.

Lúc này đám fan của Nguyễn Tuyết Vy mới nhớ nhà chúng nó cũng có xe riêng đưa đón, Nguyễn Tuyết Vy được người ta yêu thích như vậy thì chỉ cần mở miệng là một đống xe xếp hàng cho cô ta chọn ngay, tại sao cứ nhất thiết bám riết Triệu Hải An như vậy?Người ta đã nói không muốn cho cô ta quá giang rồi mà vẫn cứ mặt dày đòi lên xe người ta bằng được. Đây là đang cố tình gây sự... Phi! Phi! Phi!

Một số fan của Nguyễn Tuyết Vy bị suy nghĩ này của mình làm hoảng sợ, cũng may đây là suy nghĩ trong đầu bọn họ nếu mà để cho fan khác nghe được liệu bọn họ có bị đuổi khỏi nhóm fan vì là người hâm mộ không đủ cách không. Nữ thần luôn là người đẹp nhất, nhân cách vàng,học giỏi tính cách tốt có một không hai không ai sánh bằng

" Nữ thần không thân quen với chúng tôi dĩ nhiên sẽ rất ngại nếu nhờ chúng tôi, cô là em gái..."

"Thôi thôi thôi! Nói nhiều mắc mệt ghê á, cãi nhau với mấy má chắc tới tết quá! Em gái con c*c, tao còn là bà cố nội của tụi bây đấy"

Nói xong cô tiêu sái rời đi, dàn xe hàng hiệu màu đen bắt mắt đi một hàng dài trên đường phố khiến người ta không thể không chú ý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.