Edit: Ochibi
Lăng Thanh Huyền ngồi nghiêm chỉnh, nhìn phía dưới, đây đều là một bọn nhỏ trẻ tuổi, tương lai không thể hạn lượng, nhìn bọn họ đi thử nghiệm, nàng thấy một nam tử trên người tản ra ánh sáng nhạt đang khẩn trương trong đám người, từ tướng mạo nhìn xem, hắn cả đời này đại phú đại quý, danh lợi song thu.
【 Ký chủ, đây là nam chủ Mộ Lâm. 】
Không mệt là nam chủ, tươi sáng đối lập hoàn toàn với người xung quanh, thời điểm Lăng Thanh Huyền thu hồi ánh mắt, thoáng nhìn thiếu niên rũ đầu, có chút quen mắt.
Vai ác Phong Giác, hắn cũng tới.
【 Hệ thống sẽ ưu tiên lựa chọn báo cáo vị trí của nam chủ, cho nên tin tức vai ác Phong Giác đến đây không có kịp thời truyền lại. 】
Trong nguyên tác, Phong Giác tới Càn Khôn Môn xin học, bởi vì tư chất căn cốt kém, bị ném ra ngoài, từ đây ghi hận chính đạo và môn phái tu chân, lúc sau trải qua một ít trắc trở, lựa chọn rơi vào ma đạo.
【 Ký chủ, đây là một bước mấu chốt dẫn đường hắn không vào ma đạo, hãy để vai ác đi cửa sau a! 】
Ngươi xem bổn tọa giống người có cửa sau?
Hình như không có……
Phong Giác dường như không nhận thấy được trên đài cao có người đang nhìn mình, rốt cuộc thân phận hắn thấp hèn, tạm thời không dám nhìn những người địa vị cao đó, hắn phải cố gắng nỗ lực, không thể lãng phí ơn Lăng cô nương khai linh khiếu.
Trước đó Mộ Lâm đi lên chạm vào nghiệm linh thạch, khi bàn tay mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/232034/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.