Edit: Ochibi
Thân mình đột nhiên dừng lại, hắn mê mang mở con ngươi, phát hiện bị người dùng lực ôm bên hông, cô nương ngày ấy hắn gặp gần trong gang tấc, nghe lão nhân gia nói, trước khi chết, có thể nhìn thấy người mình muốn gặp nhất.
【 Ký chủ cô lấy kiếm làm gì! Bình tĩnh! Vai ác không thể giết mà! 】
Lăng Thanh Huyền cầm kiếm, vì phòng ngừa mình nhịn không được động thủ, lúc đến giữa sườn núi nàng ném Phong Giác vào trong sơn động.
Đứa nhỏ này, vừa nhẹ vừa yếu, tương lai thật sự có thể thành vai ác hả?
【 Có thể đó, cái gọi là cơ duyên chính là như vậy. 】ZZ khẩn trương phòng bị, sợ ký chủ nhà mình nói động thủ liền động thủ.
Lăng Thanh Huyền xem mặt mũi ZZ nên không có động hắn, cho nên khi Phong Giác tỉnh lại, hắn vẫn duy trì tư thế bị ném vào.
“A…” Phong giác hít hà một hơi, lau mặt, hắn ấn chân cười khổ, quả nhiên là nằm mơ, hắn nhất định đã chết, nhưng vì sao đã chết còn cảm giác được đau đớn.
“Há mồm.”
Bên tai có người nói chuyện, Phong Giác không tự giác mở miệng ra, thuốc viên bị nhét vào, hắn ho đến nước mắt đều rơi.
【 Ký chủ, nước, nước, cho hắn uống nước. 】
Người không biết còn tưởng rằng ZZ là cha mẹ Phong Giác.
Trong khi cho Phong Giác uống nước, Lăng Thanh Huyền lúc này mới có công phu đánh giá hắn.
Thiếu niên bất quá mười tám, khuôn mặt còn tương đối non nớt, nhìn kỹ, lông mi hắn cũng khá dài, mũi cũng không thấp, lông mày không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/232029/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.