Lợi  Sâm nhìn nhân loại yếu ớt trong tay mình. 
Chỉ cần dùng sức thêm chút nữa là cổ hắn sẽ gãy lìa. 
Thế nhưng thiếu niên này dáng dấp xinh đẹp đến quá đáng, mấy ngày gần đây còn được nữ vương đại nhân độc sủng, nếu gϊếŧ hắn, nữ vương đại nhân nhất định sẽ trách tội gã. 
Chết cũng chẳng đáng sợ nhưng nghĩ đến việc không thể tiếp tục ở lại bên cạnh nàng, hầu hạ  nàng, Lợi Sâm đầy mặt là lệ khí. 
Lợi Sâm thả tay ra, từ trên cao nhìn xuống thiếu niên kia. 
Huyết bộc trong địa cung từ lúc Lợi Sâm xuất hiện đều im thin thít, trốn vào một xó.  
"Khụ khụ! Khụ khụ!" 
Dạ Mộc nhíu mày, khó chịu mà xoa cổ. 
Tên quản gia này!   
Xuất quỷ nhập thần. Khóa cửa lỏng lẻo kia, là cố ý bẫy mình? 
Hắn phát giác được điều ấy, nhìn chòng chọc vào Lợi Sâm. 
"Nhân loại, hậu quả của việc không nghe lời, ngươi gánh vác không nổi đâu." 
"Chuyện ngày hôm nay, ta sẽ theo đúng sự thật mà bẩm báo nữ vương. Ngài ấy xử trí ngươi thế nào, thì đó chính là kết cục của ngươi." 
Dạ Mộc nhìn một lượt những nhân loại kia, trong lòng khí huyết cuồn cuộn. 
Huyết tộc một tay che trời, phải đối kháng thế nào đây? 
________________________________________________________________________________ 
Lăng Thanh Huyền ngồi trên ghế. 
Chỉ mới ngủ một giấc, quần áo tiểu gia hỏa sao lại nhem nhuốc thế này? Trên cổ còn xanh xanh tím tím? 
Lợi Sâm báo lại hành vi hôm nay của Dạ Mộc, chờ Lăng Thanh Huyền định đoạt. 
Nhớ tới lúc tìm thấy Lăng Thanh Huyền trong phòng Dạ Mộc, ánh mắt gã như thể sắp tuôn trào nọc độc. 
Tên nhân loại hèn mọn kia! 
Thế mà dám ở cùng một phòng với nữ vương. 
Dạ Mộc ngồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016062/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.