Ra khỏi căn phòng đen đủi đó, Sở Cẩm nhanh chóng sai người thu hồi sính lễ. 
Tư Mã  đại nhân đen mặt: "Tam hoàng tử, ngài làm vậy là có ý gì?" 
Sở Cẩm không thèm che giấu vẻ ghét bỏ: "Giải trừ hôn ước." 
Bị từ hôn, trên mặt Tư Mã đại nhân mây mù che kín. 
Ông cần một lời giải thích, Sở Cẩm lại không muốn nhiều lời. 
Bá tánh đứng ngoài cửa thấy chuyện vui biến thành chuyện hoang đường, bắt đầu cười cợt. 
Sở Cẩm đạp rương sính lễ, hung tợn nhìn về phía bọn họ: "Kẻ nào dám lên tiếng, ta sẽ  gϊếŧ kẻ đó!" 
Hình tượng tốt đẹp ngày trước của gã đã hoàn toàn sụp đổ, dân chúng bị giọng điệu sừng sộ của gã làm hoảng sợ, nhưng vẫn có vài người tiếp tục trêu chọc. 
"A--!" 
"Gϊếŧ người! Tam hoàng tử gϊếŧ người!" 
Những người kia khi chết, nụ cười còn chưa kịp thu lại. 
Sở Cẩm trước bàn dân thiên hạ ra tay gϊếŧ người, không chỉ làm bách tính sợ hãi còn tự bôi tro trát trấu lên thanh danh của mình. 
Còn Sở Mính cải tà quy chính, âm thầm làm việc, được các quan viên dâng sớ khen ngợi, rửa sạch tội nghiệt lúc trước của hắn. 
"Thanh Nhi, ta làm có tốt không?" Sở Mính ở trên triều đình nghiêm túc đường hoàng, vừa xoay người đã ôm lấy Lăng Thanh Huyền đòi khích lệ. 
"Tốt." 
Ngoại trừ độ hảo cảm dừng lại ở 95 điểm thì tiểu gia hỏa cái gì cũng tốt. 
【Nhiệm vụ ẩn giấu cũng không vội, chúng ta đến Chiêm Tinh Đài hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến nha~ 】 
Lăng Thanh Huyền suy tư. 
Nếu bổn tọa không hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, hoặc kéo dài thời gian hoàn thành nhiệm vụ thì sao? 
ZZ trầm mặc một lát mới lên tiếng. 
【Ký chủ, nhiệm vụ của mỗi vị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-vai-ac-dai-lao-khong-de-choc/1016046/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.